Trường cũ - còn chăng một chút tình

Thơ Trần Minh Chí  75

 

 

Tìm về:

Hôm nay dừng bước, đến thăm trường

Trường của người ta, phải lót đường

Lang thang tìm dấu chân ngày cũ

Chỉ thấy rêu phong phủ vách tường

 

 

 

Cổng 2:

Ngoài đường nhà mới xây che mất

Tìm mãi làm sao thấy cổng 2

Nghe lòng hỏi nhỏ, dường như nhắc

Trường cũ không còn, bn kiếm ai?

 

 

 

Thư viện:

Thư viện mùa Xuân vẫn nắng ngời

Có còn tên khắc giữa tường vôi

Đọc bao nhiêu sách, giờ quên hết

Giờ chỉ còn trang sách cuộc đời

 

 

 

Con đường:

Ôi hoa muồng vàng, hoa muồng vàng

Con đường thơ mộng đón Xuân sang

Áo xanh chung bước cùng áo trắng

E thẹn nhìn nhau, bước rộn ràng

 

 

 

 

Kỹ thuật:

Bây giờ mới thấy nhà không nóc

Học sinh không nóc đã nên người

Mồ côi cha có thầy chăm sóc

Áo vẫn còn xanh suốt cuộc đời

 

 

 

 

Nhà ăn:

Cứ cá kho tương, rau muống xào

Mấy nàng nội trú cứ dần cao

Nhà ăn có lúc thành sân khấu

Tướng tá chào nghiêm, tổng thống vào

 

 

 

Tổng hợp:

Gần hai năm học khỏi tốn tiền

Ăn cơm nội trú mãi đâm ghiền

Có nghề kế toán kiêm đánh máy

Hai mươi năm sống, đỡ ưu phiền

 

 

 

 

Nội trú:

Nhớ những chiều mưa buồn nội trú

Nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ đàn em

Cả bọn mồ côi ngồi ủ rũ

Mẹ ơi, sao chẳng đón bên thềm

 

 

 

 

Sân bóng:

Đang học nữa chừng, nghe tiếng trống

Reo hò cả lớp túa ra sân

Phút sau đã thấy ngoài sân bóng

Đánh lộn, giành banh rách tot quần

 

 

 

Phổ thông

Xưa vui cô đẹp khoe tà áo

Trước thích thầy oai bật zippo

Nặng lòng nghĩ đến thầy cô giáo

Nhựa sống giờ đây chắc héo khô

 

 

 

Sân trường:

Sân trường lưu luyến cỏ còn sương

Hành lang níu bước kẻ tha hương

Từ ngày thôi hc quên nhắn lại

Ai giữ giùm ta tiếng trống trường

 

 

 

 

Vườn Nhật:

Đổkhác nhiều rồi cây vườn Nhật

Nhớ quá mùi hương của gốc nhài

Bn mình còn giữ hay đã mất

Lưu bút ngày xưa, lá thuộc bài

 

 

 

Thay đổi:

Nghe nói vài năm nữa không xa

Người ta sẽ phá dỡ trường ra

Ôi con dế nhỏ chân tường vắng

Đâu biết ngày mai chẳng có nhà

 

 

 

Cổ tích:

Thăm li trường xưa, mắt bụi mờ

Chạnh lòng ghi lại mấy câu thơ

Trường cũ dần đi vào cổ tích

Mà những người xưa vẫn hững hờ