Rồi ;
Gót son thách thức đường đời,
Đôi mắt mẹ, cười ánh sao đêm không đủ sáng.
Nuôi đàn con khôn lớn,
Học hành chẳng kém gì ai,
Đứa nuôi chí lớn anh hùng,
Giương cung bắn bốn phương… tang bồng hồ thỉ.
Đứa đi làm nghệ sĩ…
Nương tiếng đàn phiêu bạt thỏa chí lãng du…
Tài hoa – Bạn bè chúng con gọi mẹ là nữ sĩ
Văn thơ vang tiếng
Lòng son kiên định
Chắp cánh cho lũ con
Lần lượt bay vào đời.
Nhớ !!!
Mười ba lần mang nặng đẻ đau,
Cả vạn lần vơi đầy nước mắt.
Đứa rời mẹ mang niềm tin bất khuất,
Đứa xa nhà để thỏa chí tang bồng.
Bàn tay mẹ như vạn đóa hoa hồng,
Gởi hương thơm cho đứa con lầm lạc.
Rồi là sắt, là gang che cho con trong làn tên mũi đạn ;
Là ngọn đèn cho những đứa ly hương,
Là tiếng kêu vang vọng khắp bốn phương…
Về đây nhé ! Mái nhà là lòng mẹ.
Nhìn lại…
Tất cả cho các con
Đứa bạc đầu còn làm nũng mẹ,
Câu hát ru mẹ hát lại đi ;
Bùi ngùi chớp nhẹ làn mi,
Tiếng trầm tiếng bổng… ru khi vào đời…
Đứa nhỏ nhất đang đ̣i giấc ngủ.
Mẹ ơi mẹ… vú nào là vú của con.
Nụ cười bao dung độ lượng.
Ờ của con !… đâu có ǵ nói cho hết chữ yêu thương.…
Ôi !
Sắc tức thị không, không tức thị sắc,
Nay mẹ đã ra đi;
Lòng chúng con đau tựa cắt
Người trời Tây, kẻ biển Đông
Đã về đây cùng quỳ bên mẹ.
Sanh là ký, tử là quy…
Thuyền Bát Nhã đưa người về bến;
Cầu Bồ Tát độ người nơi cửa Phật.
Bửu Liên đài mẹ về nhé mẹ ơi !!!…
Ô hô !
Trước linh cửu mẹ,
Cơm chay một bát,
Ba nén hương thơm.
Nước mắt đong đầy tiễn đưa mẹ.
Tiễn mẹ đi với muôn vạn sầu thương…
Tân B́nh viết đêm 25 tháng chạp năm Mậu Tý
Nguyễn thanh Long Q-66
Nguyễn văn Dũng Q-74
Nguyễn tấn Điệp KT-75
Cùng tất cả các em,cháu chắt đồng kính bái.
Mừng Tuổi Mẹ
Tặng anh chị em QVN
Con về thăm mẹ chiều sang tết
Xóm nhỏ đường quanh ngơ gập ghềnh
Nhà mẹ vẫn nghèo như dạo ấy
Bốn mươi năm đời vẫn chông chênh
h́nh ảnh nhóm Q71 di thăm, chúc Tết và tặng quà Mẹ
QGNT 72
MẸ
Phạm hữu Thừa
Tiê’ng của Hải vang vang trong điện thoại:
- Th. ơi, dậy sửa soạn đi uô’ng cà phê chưả Cuô’i tuần tơ’i tao rủ mâ’y
đưa’ bạn cùng lơ’p ḿnh cùng đi thăm ca’c Bà Mẹ Q72 đo’. Cũng co’ ba’o cho
Phương nhưng không biê’t no’ co’ về được không?
- . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Mơ’i hơn 6giờ sa’ng ngày chủ nhật (giờ ở Nam Cali) mà “thằng khỉ” đă re’o
rồị Cũng may, theo tho’i quen từ nhiều năm nay, tôi thường hay dậy sơ’m
không những là ngày trong tuần phải đi làm mà cả những ngày nghỉ cũng vậy;
lại thêm ca’i tật cô’ hữu được huâ’n luyện từ nhỏ: đă thư’c giâ’c th́
không thể “nươ’ng” thêm được chu’t nàọ Thê’ nên cu’ điện thoại của thằng
bạn từ Việt Nam không đê’n nỗi làm tôi kho’ chịu lă‘m, vả lại hă‘n vẫn
thường gọi cho tôi vào những giờ bâ’t thường như vậy nên cũng đă quen rồi;
thường chỉ là những câu thăm hỏi qua loa, nhưng co’ lần nghe hă‘n thổ
lộ:”. . . . .bây giờ đă gần 12 giờ đêm rồi, tao đi làm về trễ, cơm nươ’c
xong, bỗng nhiên nhơ’ bạn bè qua’, gọi cho mày mà chẳng biê’t no’i ǵ,
thôi nhe’”. Nghe pha’t bực ḿnh nhưng cũng thật là cảm động, nên thôị Lần
này th́ hă‘n lại “được việc” v́ thông ba’o những điều tôi đang muô’n
biê’t. Từ sau hôm ca’c ACEQ/VN cùng pha’t động chương tŕnh thăm viê’ng Mẹ
“Quô’c” vào những ngày cận Tê’t ta những mong tạo được một “truyền thô’ng”
tô’t đẹp hàng năm. Ddược thêm sự tiê’p tay râ’t ti’ch cực của ca’c
ACEQ/Hải ngoại, chương tŕnh thăm viê’ng Mẹ năm nay của GDQ râ’t rầm rộ và
cùng khă‘p. Trong nươ’c, ca’c bạn bè từng niên học liên lạc vơ’i nhau, lập
danh sa’ch và chia nhau đê’n thăm và tặng quà cho ca’c Bà Mẹ của bạn ḿnh.
Nơi hải ngoại, mỗi địa phương (Bă‘c và Nam Cali, Texas, . . . . . . . )
cũng tự tổ chư’c và kêu gọi nhau tham gia vào công việc thiê’t thực và
nhiều y’ nghĩa này: vật châ’t không phải là điều kho’ khăn, điểm chi’nh
yê’u là ḷng tự nguyện cũng như công sư’c của ca’c ACEQ ti’ch cực đă bỏ
râ’t nhiều thời giờ thường xuyên đôn đô’c, hỗ trợ, liên lạc vơ’i ca’c ACEQ
khă‘p nơi đồng loạt thực hiện. Qua ca’c h́nh ảnh đă được phổ biê’n trên
mạng lươ’i Gia đ́nh QGNT, chu’ng tôi đă được xem râ’t nhiều h́nh ảnh và
ca’c bài tường thuật những đàn con Q đi thăm Mẹ châ’t chư’a biê’t bao cảm
xu’c; nhâ’t là từ ca’c Bà Mẹ đang trong t́nh trạng suy yê’u hoặc con ca’i
đă định cư ở nươ’c ngoàị
Nhơ’ lời dặn của Hải, 7giờ chiều ngày thư’ bảy (giờ Nam Cali) 01/17/2009,
tôi gọi điện thoại về VN cho hă‘n v́ biê’t rằng bây giờ là trưa ngày Chủ
Nhật bên đo’:
- . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- Th. hả, tụi tao đang đi thăm ca’c Bà Mẹ , hiện giờ đang ở nhà Tàị Mày
no’i chuyện vơ’i Tài trươ’c, rồi đê’n mâ’y đư’a kia và sau cùng là Hội Phụ
Nữ (???).
- Th. đây, co’ phải Lê thành Tài không?
- Ừa, sao mày gọi cả tên tục của tao ra dzậỵ Lâu qua’ rồi không được gặp.
Gia đ́nh ra saỏ
- . . . . . . . . . . . . . .Bà già khoẻ không? Nhơ’ hồi c̣n đi học, tao
co’ đê’n nhà mày mâ’y lần; được Bà già và chị Nữ cho ăn cơm ke’. Chị Nữ ra
sao rồị . . . . .???
- . . . . . . . . . . . . . .
- À, Bùi tha’i Hiệp đo’ hả Biê’t mày co’ tham dự mâ’y lần họp mặt nhưng
không thâ’y h́nh. Mày co’ thay đổi ǵ nhiều không? Vẫn c̣n ô’m và dong
dỏng cao như xưa chơ’.
- . . . . . . . . . . . . .Nê’u co’ dịp no’i chuyện vơ’i Hồ cẩm H. và
TBLy’ th́ cho tao nhă‘n lời hỏi thăm tụi no’.
- . . . . . . . . . . . . . . . .
- Th. ơi, Lê hoàng Bảo đâỵ Gia đ́nh và cuộc sô’ng ra saỏ C̣n giữ ma’i to’c
dài, quăn và bồng bềnh không? Tao th́ vẫn c̣n làm chỗ cũ và to’c vẫn quăn
qui’u như xưạ
- . . . . . . . . . . .Tao nhơ’ đa’m tụi ḿnh thường đê’n gởi xe ở nhà mày
mỗi lần cả đa’m ke’o nhau coi đa’ banh ở sân Vận động Cộng Hoà. . . . . .
. .
- . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Và sau cùng là “Hội Phụ Nữ” như lời giơ’i thiệu trươ’c của Hải:
- Chào anh, tôi tên là Vui, học cùng năm vơ’i anh nhưng không chung lơ’p
nên chẳng quen biê’t nhaụ
- Dạ đu’ng, chă‘c chị học chung lơ’p Ddệ Nhâ’t vơ’i mâ’y đư’a bạn của tôi
v́ sau khi xong Tu’ Tài 1 th́ một đa’m chuyển sang học ban Ạ
- . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Cư’ thê’, lời thăm hỏi qua lại cũng hơn 1 giờ đồng hồ. Sau cùng tôi phải
xin ca’o từ v́ thật ra không biê’t no’i chuyện bao giờ mơ’i hê’t vơ’i đa’m
bạn “quỷ sư’” ngày xưa, nhâ’t là hôm nay lại co’ vài người “ lạ ” nên phải
giữ kẽ. Chu +a được no’i chuyện vơ’i Phạm văn
Định, tay thủ môn của đội
banh chu’ng tôi; ca’ch đây mâ’y tha’ng nhân đa’m tang của Mẹ
Định, chu’ng
tôi co’ dịp no’i chuyện vơ’i nhau lần đầu tiên sau hơn ba mươi lăm năm.
Hôm nay cũng c̣n thiê’u Ddào hoàng Phương (một trong hai thằng bạn thân
thiê’t nhâ’t của tôi thời đo’) và Đinh kim Hùng v́ cả hai ở xa không về
được. Sau đo’, tôi được xem những h́nh ảnh của cả đa’m đang xu’m xi’t
chung quanh ca’c Bà Mẹ, vài mo’n quà nhỏ mang nặng t́nh cảm của những đư’a
con, những tâm t́nh đă được dịp đổi traọ Ca’c bạn chu’ng tôi đă và đang
cô’ gă‘ng tạo điều kiện co’ dịp gặp gỡ nhau thường xuyên hơn qua những
việc làm đầy y’ nghĩa nàỵ Tuổi đời ngày càng lơ’n, Mẹ chu’ng tôi ngày càng
vă‘ng dần đi, đa sô’ đang trong t́nh trạng suy yê’u, thời gian c̣n lại của
ca’c Bà được đê’m từng ngàỵ Năm vừa qua, nho’m chu’ng tôi mâ’t đi hai Bà
Mẹ : Mẹ của Phạm văn Định và Nguyễn văn Hải.
Hôm nay đă là ngày 23 tha’ng chạp ta (chủ Nhật 18/01/2009), ngày đưa Ông
Ta’o về trờị Hôm qua, một nho’m ACEQ/Nam Cali đă cùng nhau đê’n thăm một
sô’ Bà Mẹ Quô’c hiện đang cư ngụ quanh vùng Orange County . Mỗi một nơi
đê’n, ACEQ đều đă nhận được những t́nh cảm thân thiê’t, gần gũi; cũng
không thiê’u những giọt nươ’c mă‘t, nụ cười và những câu chuyện dài đăng
đẳng của quăng đời mâ’y mươi năm. Trên mâm cơm cu’ng Mẹ của một người bạn
(và cũng là một Bà Mẹ Quô’c) hàng năm vào buổi chiều nay sẽ co’ thêm một
ca’i ly kỷ niệm, mo’n quà từ Ban Tổ Chư’c Lễ Vinh Danh Mẹ ở Việt Nam gởi
tặng, trên đo’ co’ h́nh một cành hoa hồng đặt dươ’i chữ “Q” vơ’i hàng chữ:
Vinh Danh Mẹ
Viê’t cho ca’c bạn ngày Lễ Vinh Danh Mẹ 2008
Phạm hữu Thừa (Q72)
Sáng nay trời nắng nhẹ,diu mát của
những ngày đầu xuan.Những giot sương vẫn c̣n đong trên những cành lá .Buoi
sáng mà ḷng toi nao nao kh'o dien t?a,c'ai cảm gíac như là sap sửa chuẩn
bị cho 1 chuyen đi về quê cũ gặp những nguoi thân yeu nhất,mot nguoi con
xa mẹ lâu ngày nay sắp đuoc gap lại....... Ddêm qua toi cứ trăn troc khong
lam sao mà ngủ đuoc ,nghĩ va thuơng nhớ Me vô cùng.Nhớ anh mat,nu cuoi va
c?a những lo toan nhoc nhăn của Me ngày xưa hay những ngay xa Me và về
thăm mỗi dip Xuan về..Me oi ,neu Me c̣n trên đời này th́ hôm nay Mẹ sẽ
đuoc huong niem vui và an ủi lớn lao bởi những đứa con mang la.i.Me sẽ
nhân những b'o hoa tuoi tham đuoc dâng tăng như niêm tri ân và thương cảm...Ôi
sao mà sung suong qúa phải khong Me.... Me c'o biet khong hom nay là ngay
con và c'ac ban con cũng chuan bi để đi thăm va ch'uc Tet c'ac Me Q. C'ac
Me ngaỳ xưa cũng trai qua bao nam thang nhoc nhằn,cô đơn,đau khổ khi mà
những nguoi Cha đi đ'anh trận không về...... Buoc chân ra khỏi nhà trong
tâm trí toi mien man bao điều: Thuong men,cam đông và tủi thân qúa khi
ḿnh không c̣n Me ngày hôm nay...Ngồi trên xe toi đă bât kh'oc và cầu mong
cho các Bà Me Q c̣n trên trên đời nay đừng như nải chuoi chh'in cây mà là
những bông hoa hồng tuoi thắm ,cơn gío thât nhe nhàng để me đuoc sống
trong niem vui va hanh phúc... Chac chắn rằng đây không chỉ là niem vui mà
con hơn thế nữa đó la hanh ph'uc ,long hănh dien mà c'ac Me đă đem đen cho
tat cả ch'ung con.HÔm nay là ngay của t́nh thuong,quy trong và tri
ân.Ch'ung con đuoc sông trong giay phut hanh phúc nhat khi nh́n thay
nu.cuoi và nhưng giot nuoc mat cuảMe....Như ~ng nguoi Mẹ Q. Dduong phố SG
những ngay cân Tet đông đ'uc và n'ao nhiet.Mot mua xuan lại về,những nguoi
Me lai thêm 1 tuoi mới.Giữa chốn th.i thành này toi lai chơt nghĩ là c̣n
rat nhieu những Bà Mẹ Q vẫn c̣n hien dien quanh ta nhưng v́ hoan canh hay
mot ly do rieng mà chung toi không thể đi thăm đuoc.Nhưng cau mong sao cho
các Me vẫn khoe và song lâu.... Xin cũng thắp len n'en huong ḷng dành cho
các Me đă khuat và môt cành hoa trắng dâng tăng Mẹ Buoi chieu khi tham cac
Me xong ch'ung toi hop nhau và kể cho nhau nghe những ky niem ngày xưa ,cảm
nhân đuoc niem vui trong ánh mat moi người... Mong sao năm tới cũng đuoc
hanh ph'uc như ngay hôm nay Nh'om Q72Chúng tôi chân thanh c'am ơn Ban tổ
chức Ngay VDM ,các ACE đă v́ t́nh thuong va đ'ong góp tao đieu kien cho
Nh'om Q72 thưc hien ngày VDM...
Viết Về Mẹ
" Môt. bông hồng cho những ai dang c̣n
Me..Dể thâư ḷng ḿnh vui sướng hơn..."
.
Buôỉ trưa Ngày 18/01 là ngày 23 tháng chạp,những ngướ bạn Q 72 gồm anh
Hải,anh Tài,Vui,Thơ m dại diê.n cho GDQ dến chúc Tết và ta*.ng quàcho
Mẹ,nh́n những doá hoa hồng Mẹ ôm trong taỵḷng tôi reo vui chi lạ
Dưa Các bạn ra về,tôi trở vào nhà lâư hoa ra ca*'m vào b́nh, da*t.
hoa,thiêp., dủ kiểu dể chụp h́nh.Me. nói dọc cho Mẹ nghe tấm thiêp. âư
viêt' ǵ .Tôi dọc từ trong ra ngoài ko bỏ sót môt. chữ,kể cả cái logo nhỏ
ở góc phải tấm thiêp.
- "Vinh danh Mẹ QVN Xuân kỷ sưủ 2009
- Mừng xuân cùng Mẹ
- Toàn thể ACEQ trong nươc' và hải ngoại Kính chúc Mẹ thêm nhiều sưc' khoẻ
và gia d́nh hạnh phúc an khang
- và môt. câu dôí rât' chuẩn: "ngày xuân hạnh phúc b́nh an dến.Na*m mơí
vinh hoa phú quư về"
Tôi dọc xong ,Mẹ cầm lâư tấm thiêp. nga*'m nghiá rố Mẹ dọc lại từng
chữ,và chỉ vào nhành mai, Mẹ nói "hoa mai này,c̣n cái này là quả dưa hâú
bánh chưng xanh này".
Mẹ nói vơí tôi tấm thiêp. này ai vẽ dẹp quá.Mâư câu chúc này ai viêt'cũng
hay quá. Mẹ ơi,QGNT dó Mẹvà Tôi hiêủ khi Mẹ khen những diều dơn giản âư là
tôi biết Mẹ tôi dang vui,vui la*'m.
Cảm ơn ACE QGNT.
Cảm ơn anh Nguyễn va*n Hải,anh Tài.Thơm, Vui, Nguyễn thị Hải- những ngướ
bạn Q72 cuả tôi dă hy sinh thớ gian cuả gia d́nh vào ngày nghỉ,và nhât'
là thớ diểm này,khi mànhà nhà dang chuẩn bị cho môt. cái Têt' gần kề, dể
mang dến cho Mẹ tôi môt. ngày vui cuôí na*m và niềm vui trong na*m mơí.
Tôi luôn cầu mong cho tôi dươc. cùng Mẹ măi măi những muà xuân
" MỘT BÔNG HỜNG
CHO ANH , MỘT BÔNG HỒNG CHO EM , VA
MỘT BÔNG HỒNG CHO NHỮNG AI, CHO NHỮNG AI ĐANG C̉N MẸ ,
ĐANG C̉N MẸ ĐỂ L̉NG VUI SƯƠ’NG HƠN,LỠ MAI NÀY MẸ HIỀN
CO’ MÂ’T ĐI NHƯ TRẺ THƠ KHÔNG NỤ CƯỜI ......." bài ha’t
cư’ ngân vang măi trong tôi .
Khi được ca’c anh chị trong Q
giao nhiệm vụ cho nho’m chu’ng tôi gồm anh Công , Tuệ Khanh,
Kim Anh và Kim Hà đi thăm ca’c me .". VINH DẠNH ME"_ một
chương tŕnh mà ca’c anh chị đề ra thật là một y’ tưởng tuyệt vời , không phải ngẫu nhiên ai ai cung hào hư’ng
và ủng hộ hê’t ḿnh từ trong cho đê’n ngoài nươ’c .
Đê’n độ con ga’i tôi phải thô’t lên : ai trong nho’m mẹ
lại co’ những y’ tưởng hay đê’n thê’ nhỉ ? "
Lần đầu tiên nghe TN no’i chuyện trong ngày
thanksgiving , tôi mơ’i hiểu rơ hoàn toàn y’ nghĩa của no’.
Tôn vinh ca’c bà mẹ đă dành cả cuộc đời thay mặt cha
nuôi dạy con ca’i dù trong hoàn cảnh muôn vàn kho’ khăn dê’n
thê’ .
Sau một đoạn đường dài từ quận 7 qua Tân
Bin`h , nă‘ng saigon cho’i chang như muô’n thiêu cha’y cả
người , điểm tập kê’t là nhà Kim Anh ở Ca’ch mạng
tha’ng 8.
Từ xa đă thâ’y " xê’p Công "nhăn răng cười toe
toe’t , rồi gườm gườm no’i : trông cũng giô’ng người
mẫu lă‘m chơ’ bộ ", một câu no’i dù nịnh đầm nhưng
nghe cũng ma’t ruột ca’c bạn nhi ?,chương tŕnh được đưa
ra bàn một ca’ch nhanh cho’ng , chu’ng tôi để xe ở nhà Kim
Anh , bộ tư’ chu’ng tôi gồm anh Con^g , KimAnh , Tue Khanh ,
Kim Hà đi bộ qua nhà Cẩm Nhung (TH 75)
Nhỏ Nhung bồng cha’u nội đ’on chu’ng tôi ở đầu ngơ .
Mẹ của Nhung dù đă ở tuổi 70 nhưng vẫn c̣n ne’t đẹp của thời son trẻ đọng lại , sau màn chu’c tụng tặng quà ,
chụp h́nh lưu niệm . mọi người no’i chuyện rôm rả về
một thời đă qua của ba Nhung và chuyện thâ’t lạc mô mả, mọi người đang cô’ gă‘ng t́m kiê’m .
Rời nhà Nhung
chu’ng tôi trực chỉ nhà Nguyệt 75 để đê’n" Thien Thai" ,
lu’c này co’ thêm anh Diểm đê’n yểm trợ cho nho’m , mẹ
Nguyệt ở chung vơ’i anh Dũng 75 ở gần vườn Thien Thai .
Thật là bâ’t ngờ v́ mẹ của anh Dũng và Nguyệt là mẹ của chị Nguyễn thị Thuật bạn thân vơ’i chị Vi Anh của
tôi . Hồi tôi c̣n nhỏ Chị Thuật hay tơ’i nhà chơi nên
tôi râ’t quy’ chị v́chị râ’t hiền . nay hai chị rủ nhau
về một cơi vĩnh hằng , không lo
toan ,không muộn phiền trong cuộc đời . Me của Nguyệt
nằm một chỗ nhưng vẫn đẹp lăo lă‘m . thương qua’ đi
ca’c bạn ạ ! khi chu’ng tôi tặng quà , gồm 1 giỏ tra’i
cây , một phong b́ trong co’ 500.000 đồng và một cành
bông hồng , bà không cầm ǵ mà chỉ khư khư
nắm ca’nh
bông hồng và no’i nhỏ " thi’ch ca’i này " tôi thâ’y cay cay
một chu’t ở khoe’ mă‘t .
Ca’c bạn thâ’y không cho đê’n
một lu’c nào đo’ , tâ’t cả tiền tài vật châ’t chỉ là
phù du mà chỉ tồn tại những ca’i râ’t đời thường , "
một nhành hoa hồng " cũng làm ta vui sươ’ng.
Chương tŕnh
kê’ tiê’p là đoạn đường xa nhâ’t, trực chỉ hươ’ng Thủ
Đư’c nhà mẹ Tue Khanh . lần này v́ ly ‘do sư’c khoẻ anh
Điểm đổi tài cho anh Công chở Tue Khanh , nhỏ Hà ở nhà
coi nhà cho chồng nênchỉ co’ 3 ngườ:i anh Điểm , Kim Anh va Tue Khanh đi
tiê’p , đê’n đoạn Nam Ḱ khởi nghiă nhỏ Kim Anh la lơ’n :"
ê Khanh, mày ăn ba’nh ḿ không ? " khi thâ’y xe ba’nh ḿ bên
lề đường , anh Điểm cũng la lơ’n " ăn ǵ mà ăn , chưa
xong việc mà ăn ca’i ǵ " nhỏ Kim Anh nhăn nho’ đê’n tội
nghiệp, từ sa’ng đê’n giờ ca’c bạn biê’t không , phần
phải đi mua tra’i cây , phần về phải go’i quà , lu bu đê’n
giờ no’ vẫn chưa ăn ǵ, mặt mày nhỏ xanh me’t, lu’c đo’
là 18 h chiều . tơ’i xa lộ Hà nội , đoạn xi măng hà
tiên . tôi cũng phải thu’ nhận " đo’i thiệt đo’ anh Diểm
ơi, em cồn cào hê’t ruột gan rồi nè " . Ông
Điểm a’c
thiệt đo’ ca’c bạn ơi " không ăn ǵ hê’t xong việc muô’n
ăn ǵ th́ ăn " đê’n nhà mẹ của tôi rồi ca’c bạn ơi
kiê’m ǵăn đỡ chư’ . Ông
Điểm lai lừ mă‘t " đừng làm thê’
mà " . anh ḿnh noi’ đu’ng phải nghe ca’c bạn nhi ?? thê’ là
tụi tôi tịt ng̣i .
Mẹ tôi đang ngồi chờ mâ’y anh em tôi
v́ tôi đà liên lạc vơ’i bà từ sơ’m , ca’c mẹ không
biê’t sao chư’ mẹ của tôi bà cảm độg thực sự , cụ rơm
rơ’m nươ’c mă‘t , mẹ tôi thật vinh hạnh v́ co 2 đoàn
tơ’i thăm , đoàn của chị Kha’nh Hoà q71 tơ’i đo’ trươ’c 5
ngày , và hôm nay là khoa’ 75 tụi tôi . bà chỉ cho chu’ng
tôi xem h́nh ba mẹ tôi ngày đa’m cươ’i cac’h đây 60 năm .
thật đẹp đôi và hạnh phu’c .gia đ́nh tôi may mă‘n ba tôi
là phê’ binh loai 2 . nhưng dù co’ ba, phần lơ’n cuộc sô’ng
mưu sinh đều do mẹ tôi lo toan v́ sư’c khoẻ cuả ba tôi
râ’t yê’u . để nuôi nổi 11 đư’a con, bạn cư’ tưởng
tượng sẽthâ’y vâ’t vả oằn trên vai bà đê’n như thê’ nào .
No’i
ǵ hê’t ca’c bạn nhỉ ?không co’ một ngôn từ nào lột tả
hê’t được những vinh quang của ca’c bà mẹ dành trong
cuộc đời cho con cho cha’u . không một mo’n quà nào xư’ng
đa’ng vơ’i công o”n ca’c mẹ, tụi con chỉ biê’t gửi tặng
ca’c mẹ những hiện vật đơn sơ và những t́nh cảm trân
trọng nhâ’t để gởi tơ’i ca’c mẹ nhân ngày tôn vinh này .
Và cũng nhân dịp đàu năm mơ’i em xin ki’nh chu’c ca’c anh
chị và cac’ bạn trong Q một năm mơ’i dồi dào sư’c khoẻ ,
đoàn kê’t vơ’i nhau , nă‘m tay nhau thật chặt . hăy bỏ qua
những lỗi lầm cho nhau dù lơ’n hay nhỏ
để toàn tâm
toàn y’ trong đại gia đ́nh QGNT chu’ng ta .
À quên ! ca’c bạn co’ biê’t mâ’y giờ anh
Điểm mơ’i cho
tụi tôi ăn không ?21g đu’ng cac’ bạn ạ !Một qua’n ở quận 7 xa xoi . một tô bu’n ḅ ngon nhâ’t
trong cuộc đời v́ quà đo’i . tội nghiệp nhỏ Kim Anh
mặt mày xanh xao ( nhỏ bị tuột huyê’t a’p mà ) năm sau mà
co’ đi ḿnh sẽ phải thủ thôi , ca’c bạn co’ biê’t ḿnh sẽ
thủ ǵ không ? ( ......) Kê’t thu’c một chuyê’n đi là một
chầu cafe go’c phô’ , bye bye hẹn ca’c bạn năm sau nhe !
giọt nước mắt lăn dài trên má mẹ
giọt mừng vui ơi giọt lệ mùa xuân
ở nơi xa mà như cũng thật gần
cha vui lắm nh́n đàn con khôn lớn
da mẹ nhăn như đại dương sóng gợn
cho ḷng con một nơi chốn an b́nh
mắt mẹ mờ nhưng tia sáng anh minh
soi sáng cả đường dài con tiến bước
mẹ ngồi đó êm đềm như con nước
như lời ru mật ngọt khúc ca dao
chợt đăm chiêu hướng mắt tận phương nào
con biết mẹ nhớ người chồng yêu dấu
thời dĩ văng như con ong vừa đậu
chạm nhụy vàng thơm ngát cả trời xuân
mẹ nhớ cha nhớ giọng nhắn ân cần
"thời chinh chiến mấy người đi trở lại"
mẹ chiu chắt cả đời đàn con dại
đổi tuổi xuân cho nẩy những chồi non
nh́n mẹ giờ đây thân xác héo ṃn
chẳng sao đủ đáp đền công ơn mẹ
gió xuân ơi mang giúp tôi giọt lệ
đang chảy dài trên mặt mẹ thân thương
trải rộng ra cùng khắp cả bốn phương
đem tươi mát những mầm non mới trổ
mẹ yêu ơi bao gian nan lao khổ
cũng không màng, giọt nước mắt chảy xuôi
giờ chúng con nhờ mẹ đă nên người
xin được giữ nụ cười trên môi mẹ
TN
Chương tŕnh VDM-Q năm 2009 tại VN được Ban tổ chức Q-VN va` đại
diện các niên khóa cùng thống nhất thực hiện trong thời gian 20 ngày từ 10/01/09
đến 20/01/09 .Các niên khóa nhận quà và thiệp chúc Xuân từ ban tổ chức , sau đó
chủ động tổ chức thăm theo cách riêng của mỗi niên khóa .
Ban tổ chức Q-VN cùng đại diện các niên khóa sẻ thăm 6 bà mẹ Q có hoàn cảnh đặc
biệt khó khăn vào ngày 18/01/09. Đứng đầu danh sách là mẹ Q - Đà nẳng,
5 mẹ c̣n lại đều sống tại Saigon .
Đà Nẳng xa quá ,ban Tổ chức VDM-Q VN buộc phải chuyển qua hệ
thống viễn thông : 1.700.000$ ( một triệu bảy trăm ngàn đồng tương đương
100usd)) va` 115.000 $ ( tương đương1 phần quà xuân bằng hiện vật như của 5 Mẹ
DB tại saigon). Cùng với thiệp chúc xuân cho Mẹ Q Đà nẳng, chị cả Yến Nhi đă gữi
ngày 13/01/09 .
Ngày 15/01 /09 Thiêp bị trả lại v́ không t́m ra địa chỉ nhưng
tiền th́ lại đến nơi .! ? Thật đáng phiền ḷng với hệ thống bưu điện địa phương
. Không yên tâm với cách gửi quà đơn điệu như vậy , Chị cả Yến Nhi đă đề nghị
Tôi (Anh Anh Q-74 ) tiếp xúc Mẹ Q-Đà nẳng, để biết rơ và giới thiệu hoàn cảnh
đặc trưng khó khăn của Mẹ với ACE gia đ́nh Q .
Với thông tin do Trần thị Ngọc Ánh Q-75 Đà nẳng cung cấp , Tôi đă thăm và mừng
tuổi Mẹ Nguyễn thị Sàn , 77 tuổi , mẹ của chi Nguyễn thị Hai Q-75 Đà nẳng . Qua
điện thoại Tôi đă đươc tiếp nhận thông tin tuần tự của 3 người : Cô Ngọc Liên ,hiệu
trưởng nhà trẻ nơi Nguyễn thị Hai Q-75 làm tạp vụ, Chi Hai và bà Mẹ Q Nguyễn thị
Sàn .:
Chị Nguyễn thị Hai học sinh QGNT Đà nẳng từ năm 1967 , bố tên Nguyễn Công Suất ,thuong
binh , làm việc tại trung tâm chĩnh h́nh Đà nẳng . Mẹ là Nguyễn thị Sàn , năm
1970 biến chứng sau một cơn đau đầu ác tính , mẹ bị mù cả hai mắt . Năm đó mẹ 40
tuổi .!.
Gánh nặng gia đ́nh trút lên tấm thân thương binh của bố. Mẹ ḍ
dẫm trong nhà không làm được việc ǵ . Gia cảnh khó khăn quá ,chị Hai phải rời
ghế nhà trường ở tuổi 17 , đang học lớp 11 năm -1974 , . Chị bán rau , hành ở
chợ . Năm 1975 chị được vào làm việc tại chi cục cảnh sát Đà nẳng nhưng mới 11
ngày th́ giải phóng
Chị Hai bị đi học tập 3 tháng tội danh ngụy quyền . Sau đó không
thể xin việc làm tại bất cứ đâu . Chị Hai đă lên rừng làm củi kiếm sống !? ( Tôi
không thể biết thế nào là làm củi ? nhưng Tôi tin rằng đó không thể là việc dành
cho phụ nữ ! càng không thể no ,ấm được ??? ! ) . Trong thời gian này, bố Suất
ngoài giờ làm việc tại công sở, cũng phải đi xe thồ hàng trong chợ , kiếm thêm
miếng ăn cho cả nhà. Đi củi dài ngày , chị Hai lập gia
đính với bạn cùng nghề , nhưng vừa sinh con trai , th́ người chồng do không kham
nỗi gian khổ đă bỏ mặc chị và con thơ , đi t́m bến đỗ khác .
Chị Hai cô đơn nuôi con , về tá túc cùng cha mẹ . Thập niên 1980.
cuộc sống rất chật vật , túng bấn triền miên cho rất nhiều cảnh đời, trong đó có
gia đ́nh chị Hai . Năm 1990 chị được Ngọc Liên , bạn học từ thời tiểu học , đưa
vào nhà trẻ Mầm non làm tạp vu – nhân viên hợp đồng với mức lương 520.000$ một
tháng ( Ngọc Liên là Hiệu trưởng tại đây )
Năm 2005 Bố Suất qua đ̣i ở ngưỡng 72 tuổi v́ bệnh ung thư cổ ho.ng Một ḿnh chị
gồng gánh gia đ́nh , gồm mẹ già mù ḷa , con trai 27 tuổi có vợ và 1 con gái nhỏ
, lương thợ rèn 1.500.000$ / tháng không đũ sống ,vẫn phải nương nhờ chị giúp
thêm tiền đóng học phí mẫu giáo cho con gái nhỏ mỗi tháng .
……Thế là.. cùng với mẹ, Hai cũng đang làm me.!
Là Mẹ ! nên ḷng thật bao la.
…………….
Năm 2007 chị phải mổ u xơ tử cung , Trần thị Ngọc Ánh , Q-75 là bạn học năm lớp
11 đă gửi cho 2.000.000$ trả Viện phí . Ngọc Liên cho cơm ăn, suốt thời gian sau
mỗ ,c̣n quá yếu đuối chưa làm việc được…. Sau khi mạnh khỏe lại, chị tiếp tục
công việc tạp vụ tại nhà trẻ . Mức lương của chị hiện nay là 940.000$/tháng .Nhờ
biết nấu ăn ngon, chị làm thêm ở quán nhậu từ 4 giờ chiều đến 10 giờ đêm , rồi
c̣n nhận đồ thêu và đan móc về nhà làm ban đêm để thêm thu nhập nuôi gia đ́nh .
Năm nay 54 tuổi , chị Hai vẫn như con ong cần cù , chăm chỉ làm và làm …. V́ gia
đ́nh , cho gia đ́nh . Một cuộc đời dường như chẵng hề có hưỡng thụ ǵ riêng !
…..
Khi Tôi thưa với Mẹ Sàn lời thăm hỏi chân thành ,nhân danh những
đứa con QGNT :
… « …Chu’ng con đă thiếu sót Mẹ trong lần đầu tiên thực hiện chuong tŕnh nhớ ơn
Mẹ Q năm ngoái 2008 . Năm nay , được mừng tuổi Mẹ , chúc sức khỏe cho Mẹ , lại
được nghe Mẹ nói những lời cảm ơn trân trọng món quà Xuân của ACE –Q kính tặng
Mẹ , thật là niềm vui với tất cả chúng con ! Mong rằng cứ mỗi dịp Xuân về ,
chúng con lại được mừng tuổi Mẹ ,được biết Mẹ vui ḷng . Đó là một hạnh phúc
chúng con mong chia sẽ với Mẹ Q – Đà nẳng !.....
Mẹ Sàn đă nghẹn ngào, thổn thức trong điện thoại :
« …Con Hai nó khổ triền miên , Mẹ sống bằng này tuổi rồi mà có giúp đỡ ǵ cho
con cái đâu ?Đau ḷng lắm ! cầu mong sao cho con của Mẹ sống dễ thở hơn . … ‘’
nát giỏ cũng c̣n gờ tre ‘’ May mà c̣n có những t́nh nghĩa san sẻ thế này . Cuối
đời rồi mà Mẹ được quan tâm vầy , thật là cảm ơn nhiều lắm !...........
….. Cho Mẹ gởi lời cảm ơn tất cả ACE – Q , đă dành cho những bà mẹ già bất lực
như Mẹ đây t́nh cảm chu đáo quá . Đúng là ơn trời !..... »
Tṛ chuyện với Mẹ Sàn hơn 30 phút qua điện thoại ., Tôi phải
thường xuyên nín lặng chờ Mẹ dịu lại từng cơn thổn thức .
Những giọt nước mắt của những cuộc đời bất hạnh th́ rất thường xuyên v́ cay đắng
!? nhưng những giọt nước mắt của Mẹ hôm nay là nỗi niềm được khơi nguồn cảm xúc
. Những lời thương yêu dành cho Mẹ đúng lúc , làm vỡ ̣a nỗi ḷng héo hon , câm
nín đă quá lâu . Tất cả chúng ta bây giờ cũng đang là bô’, mẹ , c̣n là ông , bà
nữa kia ? Những lời yêu thương của con cái dành cho Ta giờ cũng đang dần hiếm
hoi ! Thế nên những lời yêu thương cho người già có giá trị rất đặc biệt .
Cuộc điện đàm ngưng đă lâu mà Tôi vẫn c̣n lan man cảm xúc rất khó tả . Thăm Mẹ
từ xa chưa hẳn là cách hoàn chĩnh nhưng chúng ta đă noi’ được với Mẹ và nghe
chính Mẹ tâm t́nh .
.Với từng hoàn cảnh bất hạnh dai dẳng, của mỗi bà Mẹ Q , th́ lần
đầu tiên nhận quà VDM – Q là một sự quá đỗi bất ngờ , hân hoan và khó tin nhưng
hiện thực ! Cảm xúc đẹp giữa Mẹ Q và những đứa con QGNT nhe. nhàng ,lâng lâng
như một nốt nhạc dịu êm , như một câu chuyện cổ tích giữa đời thường - bất cứ ai
trong chúng ta lắng nghe , sẻ cảm thụ được !
Ngày 18/01/2009 , Ban tổ chúc VDM- QVN tiến hành chương tŕnh đi thăm 5 bà mẹ Q
có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn tại Sàigon .
7 giờ 30 phút tâp trung tại nhà anh DNA gồm có : anh DNA đại diện
ban tổ chức Q-VN . anh Dương Vương đại diện Q 68-70-71.
anh Trần Minh , chị Kim Cúc đại diện Q73. Phi Long , Anh Anh đại diện Q-74. Phạm
Khắc Thiện đại diện Q-75 .Anh Trần Minh là cameraman Trước
phút xuất phát , anh DNA giới thiệu quà Xuân cho Mẹ như sau :
- 1 thiệp chúc xuân với Tiền mừng tuổi Mẹ Q –DB là 1.700.000$ (
một triệu bảy trăm ngàn đồng tương đương 100 usd )
- 1 gói quà gồm nước ngọt, đường , dầu ăn, bột ngọt, mứt tết tri.
Giá 115.000$ được gói thắt nơ hồng duyên dáng , có in logo Q-VN kính tặng.
- Quà được chuyển lên xe , mọi người an vị , chiếc xe 7 chỗ của
anh DNA từ từ tiến ra đường Nguyễn Chí Thanh , con đường nhộn nhịp quanh năm v́
mật độ kinh doanh dày đặc những phụ kiện dành cho xe máy ….
Địa chỉ đến đầu tiên là nhà bạn Đàm Quang Chung Q74 tại số 367/23 f 1 , Trần
B́nh Trọng quận 10 . Đây là khu tạm cư cho người VN bị Polpot truy sát bên
Campuchia lánh nạn chạy về .năm 1972 . Bây giờ là đă trở thành khu dân cư lao
động phổ thông .
Mẹ Phạm thị Phấn 79 tuổi có 10 người con :3
người học QGNT là Đàm Quang Chung Q74, Đàm Quang Mai Q75 KT ,Đàm Quang Dũng q75
. Đàm Quang Hùng học trường Thiếu sinh quân . anh cả Đàm Quang Huỳnh sinh 1951
đi lính và hy sinh tại chiến trường B́nh Long năm 1972 . em Gái Đàm thị Tuyết
Nhung bị sối bại liệt từ năm 8 tuổi , nay Nhung đă hơn 40 tuồi và chỉ xê dịch
loanh quanh trong nhà . c̣n 4 người em nữa th́ sống với nghề nông tại B́nh Thuận
. Bố mất năm 1970 , mẹ Phấn bán ve chai nuôi 10 đứa con .
. Nếu xă hội đừng thay đổi , nếu đừng có biến cố năm 1975 th́ với
thân phận cô nhi , quả phụ , trợ cấp của chính phủ sẽ cho gia d́nh một cuộc sống
căn bản .Nếu biết thu vén khéo th́ gia đ́nh một bà mẹ với 10 đứa con không thể
quá tải cho mẹ Phấn . nhưng ….cuộc đời đảo lộn , từ có thành không , không có
nhiều thành trắng tay …
Mẹ đă phải lam lũ , gồng gánh nuôi đàn con cho đến khi các con đủ
lớn để tự sống .. Rồi các con có gia đ́nh ra riêng ,Mẹ vẫn đâu được hưỡng nhàn ,
khi lại phải chứng kiến những gia đ́nh nhỏ của các con không yên ấm ,v́ bất ḥa
do thất bại trong cuộc sống ,v́ khó khăn quá sinh xung đột đưa đến tan vỡ gia
đ́nh ….. NHững rối ren , gay gắt của bức tranh sống trong gia đ́nh luôn túng hụt
mọi bề , làm trái tim nhọc nhằn của mẹ thêm đau đớn . Con cái không sống ổn định,
ḷng mẹ sao yên ?
Tích lũy những năm tháng ṛng ră gánh ve chai ,nhọc nhằn no đói
rồi lao đao lo lắng v́ con cái Mẹ đă ngả quị ở tuổi 77 . Mẹ bị liệt 2 chân từ
hơn 2 năm nay , suy tim cấp 2. Mẹ nằm và vệ sinh tại chỗ . Đàm Quang Chung đă
từng là giào viên tại B́nh Thuận nhiều năm , nghĩ hưu v́ sức khỏe . Hiện tại
Chung chỉ loanh quanh trong nhà để chăm sóc Mẹ , em gái và lo cơm nước cho 2 em
c̣n đang đi làm như Mai phụ hồ , Hồng thợ may công nghiệp . Tất cả 8 con người
nương tựa nhau trong một diện tích không hơn 15 m2 .
Đoàn VDM-Q đến trước cửa nhà Chung th́ phải chờ v́ Chung đang làm
vệ sinh cho Mẹ . Sau đó mọi người tiến vào bên trong . Mẹ Phấn nằm trên giường ,
mẹ thần sắc nhợt nhạt , mệt mỏi . anh DNA giới thiệu cùng mẹ việc ACE –Q thăm Mẹ
Q nhân dịp Xuân về . Tôi hai tay trao cho Mẹ thiệp xuân và nói cho Mẹ rơ số tiền
mừng tuổi Mẹ do ACE – Q hải ngoại kính tặng Mẹ là 1700.000$ , Phạm Khắc Thiện
đặt gói quà xuân bên cạnh Mẹ và nói thêm quà cho Mẹ vui Tết .
Mẹ Phấn bở ngỡ và cảm động ,hết đưa mắt
nh́n người này lại nh́n người kia . Mẹ thều thào nói :
« Mẹ hết sức cảm ơn ACE trường QGNT đă có ḷng nghĩ đến và thăm
tặng quà cho Mẹ . Mẹ không dám nghĩ hôm nay mẹ được săn sóc như vầy . Mẹ chỉ
biết cảm ơn và cầu chúc b́nh an ,may mắn cho ACE –Q . »
Trong khi anh DNA , chị Kim Cúc , Phi Long hỏi thăm Đàm Quang
Chung hoàn cảnh gia đ́nh của các ace hiện tại th́ Tôi đến bên Tuyết Nhung , cô
em gái bất hạnh của Chung đang ngồi thu gọn lại trong góc nhà . Cô ngơ ngác v́
nhà bỗng dưng quá đông người ,lao xao chuyện tṛ . Tôi cười vui trấn an cô rằng
đây là các bạn học cũ với Chung đến thăm và tặng quà Xuân cho Mẹ. Mong Mẹ và gia
đ́nh em vui Tết kỷ Sữu thật trọn vẹn . Tuyết Nhung gật đầu và dè dặt cười .Nụ
cười bở ngỡ nhưng nét mặt đă dần hân hoan , thoải mái .
Mong sao có thể mang lại cho em vẻ mặt thoải mái thế này nhiều hơn nữa ! mong
lắm vậy .
Địa chỉ kế tiêp là nhà Mẹ Cao thị Châu 83 tuổi. sô’ 20/19 Nguyễn
Cảnh Chân .F cầu kho . Q. 1 .
Xe dừng ngoài đường v́ hẻm nhỏ . Mọi người lục tục đi vào , Phi
Long và khắc Thiện xách quà , Tôi hăng hái tiến lên trước v́ đă từng thăm Mẹ năm
ngoái . Tự tin dừng lại trước căn nhà sơn màu xanh có vẻ quen quen , Tôi ghé mắt
nh́n qua cửa lưới, trông thấy một người đàn bà có tuổi đang nằm ngủ trên ghế dài
giữa nhà . Cảnh bày trí trong nhà hơi lạ . Tôi gọi : Mẹ Châu oi ! nhiều tiếng
nhưng người nằm ngủ vẫn không phản ứng ǵ ? anh DNA tiến tới nhấn chuông , nhẹ
rồi mạnh và liên tục ..Chuông reo inh ỏi nhưng người nằm ngủ vẫn ngủ ngon lành .
? Mọi người ngạc nhiên , không hiễu sao lạ vậy ?
Chợt nh́n thấy trên cao ngay cửa chính có tấm bảng : nhà t́nh
nghĩa , tôi chột dạ - ủa ! có công với CM mới được tặng nhà t́nh nghĩa chớ ?
Trong khi anh DNA tiếp tục nhấn chuông như kêu cứu th́ tôi đến bên nhà hàng xóm
hỏi thăm - Mẹ anh Truyền có ở nhà không ? mà sao có ai dó nằm ngủ mà chuông reo
quá chừng hong nhút nhít ?Cô hàng xóm ngớ ra và chỉ
căn nhà số 19 cách 2 căn bên cạnh mới là nhà Mẹ Châu ? ! c̣n nhà đang nhấn
chuông th́ chủ nhà bị điếc . ?!
oi ! trời …. ! trí nhớ là trí hay quên thật !!!
Mọi người ah ! lên và răo bước qua nhà số 20/19 .
Mẹ Châu đang ngồi chờ , sáng nay chi Yến Nhi có báo cho Mẹ hay
trước . Nh́n thấy bàn thờ chính giữa nhà với bức tranh sơn thủy cổ Tôi mới nhớ
lại căm giác lạ lẫm ban nảy, khi gỏ cửa nhầm nhà .…(.Tệ thật , đăng trí là cái
sự mon men tiến gần của tuổi già ! )
Mẹ Châu niềm nở kéo ghế mời mọi người ngồi . Mẹ Châu gầy và già
hơn năm ngoái nhiều ! Tôi vẫn nhớ Mẹ năm ngoái ở ngưỡng 82 nhưng nh́n chỉ khoảng
75 , vui vẻ , hoạt bát và tiếng cười của Mẹ thật thoải mái - Chỉ mới một năm mà
Mẹ sút đi nhiều quá . Vẻ mặt mệt mỏi , nụ cười phiền muộn . Tóc Mẹ bạc nhiều hơn
. Mẹ chậm răi kể cho chúng tôi nghe những vui , buồn theo t́nh trạng sức khỏe và
tâm sinh lư bất thường của anh Truyền . Mẹ gọi anh Truyền ra chào hỏi ACE –Q .
Anh bước ra cười chào hỏi vui vẻ , Thật ngạc nhiên anh Truyền đă khỏe mạnh rắn
rỏi hơn năm ngoái khá nhiều . Anh nói đă rất siêng năng tập thể thao mỗi ngày ,
nên thể lực cùng tinh thần phục hồi khả quan thấy rơ . Anh từ tốn cảm ơn sự thăm
viếng của ACE – Q mỗi năm và cũng nhân dịp Xuân về chúc tất cả ACE – Q một năm
gia đ́nh an khang , gặt hái nhiều thành công trong công việc … Anh Truyền c̣n
hào hứng hẹn gặp lại chúng tôi năm sau …Mọi người cười x̣a – vâng ! hẹn gặp Mẹ
và anh năm sau nhé ! …. Bước đi rồi nhưng tôi vẫn ngoái lại để nh́n dáng Mẹ Châu
ngồi ngồi đăm chiêu bên bàn trà .
Mẹ oi ! nỗi âu lo cho con , v́ con làm héo hắc nụ cười của Mẹ rồi ! Bao giờ bà
Mẹ Q này mới được thụ hưỡng cái hạnh phúc nhàn nhă thật sự, ở cái ngưỡng răng
long tóc bạc nhĩ ?!
Trên đường trở ra chỗ xe đỗ , điện thoại anh DNA reo giục giă . Nghe xong anh
nh́n Tôi cười thoải mái cho biết Kim Loan Q75 nhờ anh DNA trao thêm cho Mẹ của
Đàm Quang Chung 500.000$ và Mẹ Nguyễn Đăng Hà Q73 cũng thêm 500.000$ - đây là
của Kim Loan tặng riêng cho 2 bà Mẹ Q –DB. Tin mới nhận thật dễ thương , như
thêm một note nhạc dịu êm trong ḷng vậy ! và Tôi sốt sắng nhận động tác chuyễn
giao này .
Bây giờ chúng tôi đang đến nhà Mẹ Phạm thị Tươi , 83 tuổi , mẹ chị Nguyễn Thị
Cúc Q71 tại đường Nguyễn Cữu Vân ,quận B́nh Thạnh .Mẹ Tươi vui vẻ đưa chúng tôi
vào nhà , cơ ngơi của Mẹ vẫn là căn pḥng khoảng 9 m2 . Chị Cúc đă được đứa về
nhà với Mẹ vài tháng gần đây .
Khi chúng tôi vào nhà , mẹ Tươi lăn xăn kéo ghế cho mọi người
ngồi , Tôi thấy chị Cúc đang đứng tần ngần giữa nhà , tay cầm tách nhựa c̣n một
ít vụn bánh bên trong , mắt chị nh́n chăm chăm phía trước mặt . như không hay
biết ǵ đến số người lạ đang tṛ chuyện lao xao trong nhà . Chị cứ giữ một tư
thế lừng lững đứng yên như thế suốt cả thời gian chúng tôi hiện diện trong nhà
chị .
. Trông chị có da , có thịt nên mặt mũi cũng tươi sáng hơn .Nhớ
năm ngoái vào khoảng tháng 3 , tôi có đi cùng các anh .chị Q71 ra Bà rịa thăm
chị Cúc . Lần đó chị bệnh nhiều , nằm trên giường ốm trơ xương , mặt lạnh lùng
quay vào tường không thèm nh́n bất cứ ai … Chị Vẻ , chị Khánh Ḥa , chị Kim Sơn
xúm lại vỗ về , dỗ ngọt , nhắc lại những lần gặp trước, bạn bè đă cùng nhau ca
hát vui vẻ ra sao, cốt để chị có phản ứng đáp trả nhưng chị vẫn dững dưng bất
động …. Trước khi ra về , các chị đă cùng nhau đọc kinh cầu nguyện an lành cho
chị Cúc . Tôi khi đó đă thật sự ngưỡng mộ cái t́nh bạn thâm thúy và tân tụy của
các anh, chị Q -71 đối với người bạn bất hạnh và Tôi không khỏi ái ngại ,e rằng
chị khó qua khỏi . Nhưng hôm nay th́ quá lạc quan
.Trước mắt tôi một chị Cúc đă hoàn toàn phục hồi sức khỏe ,duy
chỉ c̣n thần kinh vẫn như có áng mây mờ bao phủ !
Mẹ Phạm thị Tươi cũng đẫy người ra , nh́n Mẹ tươi tắn trong bộ đồ màu sáng tươm
tất, bỗng nhớ đến bộ cánh áo nâu quần thâm năm ngoái , với cái dáng lom khom c̣m
cỏi của Mẹ thật tội .
Sông có khúc , người có lúc ! thật không sai .
Sự kết nối chân t́nh mọi người v́ một người đă cho kết quả tốt
đẹp ..Món quà Xuân dành cho Mẹ Tươi cũng đặc biệt trên các đặc biệt !
Tôi hân hoan thay mặt ACE trong đoàn mừng tuổi Mẹ và hai tay trao
cho Mẹ thiêp Xuân cùng món tiền 4.250.000$ ( 100 usd quà mẹ Q-DB + 150 usd của 2
chị Q hải ngoại tặng riêng cho Mẹ chị Cúc ) .
Khắc Thiện chuyền tay tôi trao thêm cho Mẹ gói quà mừng xuân .
Hân hoan ngập tràn trên khuôn mặt đang cười rộn ră của Mẹ . Hai tay ôm gói quà
to tướng , Mẹ xuưt xoa cảm ơn - Xuân này mới thật là xuân đây !
Rời nhà mẹ Tươi ,Đoàn chúng tôi tiến về quận 3 , nhà anh Nguyễn
Dăng Hà Q73 tại địa chỉ 462/2/9 CMT8 . Quận 3.
Mẹ Nguyễn Thị Liên 75 tuổi đang đứng ngay cửa nhà khi chúng tôi đến , mẹ đă đi
lại b́nh thường , mặt mày tươi tỉnh ;( khác hẳn với năm ngoái ,một bà cụ ngồi
run rẩy , mắt nh́n lờ đ̣ và liệt nửa người) .
Anh Nguyển Đăng Hà vui vẻ mời chúng tôi vào nhà , Mẹ Liên loay
hoay lo kéo ghế cho mọi người ngồi . Tôi vui vẻ chúc Tết và trao cho Mẹ thiệp
mừng tuổi Mẹ Q cùng số tiền 1.700.000$ và 500.000$ của Kim Loan Q-75 gữi tặng
thêm . Khắc Thiện nâng gói quà Xuân cho Mẹ xem và đặt lên bàn giúp Mẹ .
Mẹ Liên cho biết, căn bệnh tiểu đường năm ngoái biến chứng đau
khớp, làm mẹ bị tê liệt nửa người , thuốc thang nhiều lắm mới đi lại được ,th́
nay lại chuyển qua Tim . Mẹ cười buồn « bệnh nhà giàu như vậy tiền đâu mà chửa
trị …. ! Chỉ mong cho con cái sống dễ chịu hơn mà thôi . Được các anh , các chị
nhớ thăm ,c̣n quà tặng thế này Mẹ cảm ơn lắm … ! cho Mẹ gởi lời cảm ơn đến các
ACE –Q khác nữa nhé ….. »
Nh́n toàn cảnh căn nhà nhỏ xíu của anh Nguyễn Đăng Hà năm nay có
vẻ tươm tất hơn xưa . Một số tiện nghi có trong nhà ,cho thấy cuộc sống đă có
phần ổn định . Anh Hà trông cũng tươi tỉnh ,nhanh nhẹn và hoạt bát khi vui vẻ
tṛ chuyện với Phi long và Khắc Thiện – chả bù với năm ngoái ,ốm và cằn cỗi mệt
mỏi , không buồn nói chuyện !
Thật nhẹ ḷng khi thấy ACE – Q của chúng ta từ khó khăn trói buộc
của cuộc sống , đang dần dần vượt khó để có thể tự tin hơn và vui sống . Trong
đó hẳn t́nh đồng môn QGNT cũng góp phần không nhỏ .
Từ giả gia đ́nh anh Nguyễn Đăng Hà gần 11 giờ trưa . Anh DNA đề
nghị ăn sáng !? mà đói thật ! Họp mặt nhau từ 7 giờ sáng , mỗi người chỉ mới dằn
bụng một ly cafe’ mà thôi . Thế là trên đường CMT 8 tiến về Hóc Môn là địa chỉ
Mẹ Q –DB cuối cùng , chúng tôi ghé lại hàng bún chả chế biến kiểu Hà nội gần ngả
ba Ông Ta. . Theo lời giới thiệu của anh DNA là ngon xuất thần ? ….
Đảo mắt bao quát cửa hàng có diện tích khiêm tốn chừng 40m2, với
2 dăy bàn chừng chục cái , và thực khách lúc này chỉ có bàn chúng tôi 6 người và
bàn kế bên 4 người , tôi không an tâm lắm với … « ngon xuất thần … » nên góp
chuyện :
….Chị Khánh Ḥa có dẫn đi ăn bún chă Hà nội Xuân tứ ở đường Phạm
văn Hai cũng ngon lắm ….. !
Anh DNA ngắt lời : Xuân Tứ làm sao bằng ở đây ?!
Nh́n anh DNA trề môi dài cả tấc biểu lộ sự chênh lệch « ngon » giữa 2 tiệm , mà
tôi bẻn lẻn v́ khiếu ăn uống của ḿnh nghèo ơi là ngèo thiệt !
Mọi người ăn vui vẻ và tận t́nh v́ khá đói , xem như kết hợp bữa
ăn 2 trong 1 – 11 giờ trưa mới ăn sáng coi như ăn trưa c̣n ǵ ? tiện lợi lại
kinh tế nữa chứ !
Nạp năng lượng xong th́ đă 11gio 40 phút , Xe lại lăn bánh trưc
chỉ nhà Mẹ Lê Thị Thanh , 75 tuổi mẹ của Đặng Phi Long .Q-74.
Từ đường Trường Chinh rẻ vào ngỏ nhà Phi Long khá xa và ngoằn
ngoèo ,nhưng năm nay đă tráng beton rồi nên xe vào tới tận đầu ngỏ nhà , chỉ đi
bộ chừng 50 m .
Phượng Q-75 , em gái của Phi Long vui vẻ ra mở cửa mời mọi người
vào nhà . Mẹ Thanh đang chập chững đi ra , mẹ đang bị sưng bàn chân trái và ngón
chân cái có nguy cơ hoại tử . Căn bệnh tiểu đường 16 năm , nay biến chứng qua
khớp và tim, hành hạ mẹ quanh năm ra vô bệnh viện liên tục . Nh́n Mẹ vịn vào bàn
, vào ghế để tiến ra chào, mọi người đều ái ngại , Chị Kim Cúc và tôi vội đưa mẹ
vào ghế ngồi . Mọi người ngồi quanh mẹ , tôi lại được thay mặt ACE -Q đang hiện
diện chúc sức khỏe rồi trao thiệp và quà mừng Xuân cho Mẹ .Mẹ cười, nhận quà và
cảm ơn nhưng nụ cười không tṛn môi, v́ chân đang hành mẹ đau đớn .
Mẹ nhăn mặt v́ đau , chỉ cho chúng tôi xem bàn chân trái đă bị
tháo 2 ngón hồi 2 năm trước đây , nay lại tới ngón chân cái đang băng lại v́
sưng tấy lên , nguy cơ hoại tử là khó tránh . Tuy nhiên trong 3 tháng vừa qua ,có
người giới thiệu với Phi Long một loại thuốc tinh chất trái nhàu châu Mỹ, trị
viêm khớp rất hiệu quả . Phi Long đă mua cho Mẹ dùng thữ th́ nhận thấy chân bớt
sưng , ngón chân cái có bớt đau và khô dần , tuy chưa hết sưng nhưng thời gian 3
tháng mà không có tăng thêm đau nhức là có hiệu quả rồi ! Cái khó c̣n lại là
thuốc mắc quá - 600.000$ một chai lit. Mẹ Thanh chỉ vỏ chai thuốc đặt ở góc nhà
lắc đầu nói –
« mắc lắm, không uống nữa ! »
Phi Long cười buồn cho biết : Mẹ uống 3 tuần một chai , đă uống
được 4 chai rồi và thấy chân có bớt đau, nên cũng mừng v́ gặp thuốc hay , nhưng
mắc quá … !.Mắc thế nào cũng gắng lo , mong sao cho Mẹ không bị tháo ngón là ổn
rồi .
Tôi ghé đầu nói nhỏ vào tai Mẹ : « Mẹ oi ! có tiền rồi , uống thuốc tiếp nhé ! »
Mẹ cười hiền lành nhưng lại lắc đầu . ?!
Chi Kim Cúc nh́n hiệu thuốc và cho biết có quen với đại lư của
hảng thuốc này . Chị hứa sẽ giới thiệu cho Phi Long mua thuốc với giá khách hàng
thân thiện giảm nhiều so với giá thị trường … ! Lại một tín hiệu vui rồi ! Tôi
nghỉ rằng bất cứ một ư tưởng , một thái độ hay hơn cả là một hành động, có mục
đích xoa dịu nỗi đau, rất đáng trân trọng và hoan nghênh !.......... ?
Chia tay với Mẹ Thanh , cả đoàn lục tục ra xe trở về trong cái nắng 12 giờ trưa
. Mọi người vui vẻ tṛ chuyện râm ran . Hoàn thành nghĩa vụ chỉ trong một buổi
sáng nên ai cũng thấy khoan khoái trong ḷng .Nếu năm ngoái gặp và thăm hỏi Mẹ Q
lần đầu tiên, chúng tôi đă phải ngậm ngùi nhiều v́ những ḍng lệ tức tửi của các
Mẹ , th́ năm nay chùng tôi được vui cười rộn ràng v́ các Mẹ đón chúng tôi bằng
những nụ cười rộng mở , hoàn toàn thoaỉ mái . Các cảnh đời khốn khó cũng đă sung
túc hơn .
Được nh́n những khuôn mặt hiền lành ,phơ phơ tóc trắng, vui cười
thoải mài mới thấy ḷng nhẹ nhơm làm sao !
« Xuân đă về , ngàn hoa nở tưng bừng vui đón gió mới …. »
Khúc nhạc Xuân vang vang và những nụ cười đôn hậu của các bà mẹ Q sáng nay vương
vấn tôi trên đường về .
Chương tŕnh Vinh danh mẹ Q mỗi độ xuân về đă cho những đứa con
QGNT có được niềm vui , mang lại cho Mẹ Q thêm tin yêu và nụ cười hạnh phúc .
Thắm thoát đă gần 1 năm
từ ngày chúng tôi, nhóm QGNT Nam CA đến thăm bác, thân mẫu
của các anh chị cựu học sinh QGNT: Lê Hồng Đa, Lê Ngọc
Sương, Lê Bạch Tuyết , và Lê Minh Nguyệt.
V́ là những ngày cuối
năm, mùa Giáng Sinh, 1 ngày lễ trọng đại không những của
người có đạo mà là ngày lễ quốc tế không phân biệt tôn giáo
hoặc chủng tộc mọi người đều nôn nao chào đón và ăn mừng....
Cũng như mọi người, tôi rất bận rộn trong công việc sữa soạn
đón mừng ngày Chúa Giêsu ra đời, và cũng gần kề ngày tôi
phải đi giải phẩu chân, nhưng tôi đă khéo léo thu xếp công
việc để được đến thăm bác.
Theo dự định anh Ngôn
và tôi sẽ đi từ sớm nhưng được tin Báu Phạm, 1 QGNT từ xa
đến thăm viếng Nam CA, chúng tôi đă thay đổi chương tŕnh để
được gặp Báu trước khi lên đường tới gia đ́nh anh Đa.
Bây giờ trời đă sang
Đông, mặc dù bên ngoài c̣n nắng và bầu trời rất trong sáng
nhưng cái lạnh của mùa Đông làm tôi cần khoác lên người y
phục làm ấm để bảo vệ sức khoẻ .
Sau khi ghé mua hoa
trái và quà để đem biếu bác, anh Ngôn và tôi lên đường
khoảng 3 giờ chiều . Tuy đường xa nhưng chúng tôi chuyện tṛ
vui vẽ mà đến nơi lúc nào không hay . Vừa bấm chuông, cánh
cữa rộng mỡ, anh Đa, với mái tóc bạch kim và nét mặt hiền từ
và nụ cười trên môi làm tôi nhớ đến các ông tiên trong
chuyện kiếm hiệp Trung Hoa, chỉ thiếu bộ râu, anh chào đón
và đưa chúng tôi vào nhà . Ngọc Dung, phu nhân của anh Đa là
1 người phụ nữ vô cùng dễ thương, rất nhanh nhẹn hoạt bát,
cũng ra chào hỏi rồi pha trà và mang kẹo bánh mời chúng tôi
.
Sau vài câu chuyện hàn
huyên th́ bác chậm răi đi xuống thang lầu và chào chúng tôi
với một nụ cười chứa đầy niềm vui và hạnh phục Chúng tôi
đứng lên chào bác và tôi đă gh́ bác vào ḷng tỏ bày sự kính
mến của tôi mỗi khi được gặp lại bác .
Tuy bác có vẽ gầy hơn
lần gặp trước nhưng sức khoẻ của bác rất khả quan, như lời
anh Đa chia xẻ, nhờ sự chăm sóc của mọi người trong gia đ́nh
kể cả Minh Nguyệt thường xuyên thăm viếng từ San Jose .
Một lúc sau, con cháu
của bác đến đầy nhà để trang trí cây sapin sữa soạn chào đón
mùa Noel...
V́ trời đă tối lại
thêm c̣n rất nhiều việc phải giải quyết, chúng tôi đành cáo
từ ra về mặc dù bác và gia đ́nh đă giữ chúng tôi ở lại dùng
cơm tối .
Mổi lần được gặp và
hỏi thăm bác, tôi có cảm tưởng như tôi đang đối diện với mẹ
tôi, cách nói chuyện và cư xữ của bác không khác ǵ người mẹ
thân yêu của tôi....
Cảm ơn anh Đa và gia
đ́nh đă cho tôi có cơ hội được đến thăm bác để được nh́n lại
người mẹ kính yêu của tôi đă ra đi vĩnh viễn cách đây hơn 3
năm.....
Nhân dịp mùa Noel, cầu
xin Chúa Hài Đồng ban phúc lành cho những bà mẹ nói chung và
mẹ Q. nói riêng được đầy đũ sức khoẻ và hạnh phúc bên con
cháu trong những chuổi ngày c̣n lại ...
Mẹ già như chuối chín cây,
Tôm kho bóc nơn để nuôi mẹ già .....
Rất tiếc tôi không c̣n
mẹ để kho tôm cho mẹ tôi ăn...
Đặng
Bích Ngọc
......................Hôm nay đă là ngày 23 tha’ng chạp ta (chủ Nhật 18/01/2009), ngày đưa Ông
Ta’o về trờị Hôm qua, một nho’m ACEQ/Nam Cali đă cùng nhau đê’n thăm một
sô’ Bà Mẹ Quô’c hiện đang cư ngụ quanh vùng Orange County . Mỗi một nơi
đê’n, ACEQ đều đă nhận được những t́nh cảm thân thiê’t, gần gũi; cũng
không thiê’u những giọt nươ’c mă‘t, nụ cười và những câu chuyện dài đăng
đẳng của quăng đời mâ’y mươi năm. Trên mâm cơm cu’ng Mẹ của một người bạn
(và cũng là một Bà Mẹ Quô’c) hàng năm vào buổi chiều nay sẽ co’ thêm một
ca’i ly kỷ niệm, mo’n quà từ Ban Tổ Chư’c Lễ Vinh Danh Mẹ ở Việt Nam gởi
tặng, trên đo’ co’ h́nh một cành hoa hồng đặt dươ’i chữ “Q” vơ’i hàng chữ:
Vinh Danh Mẹ
Vừa thức
giấc là tôi đă phone đánh thức chị Cúc , Mỹ Loan , chị Như
cùng dậy , sau khi nhờ được chị Như gọi tiếp dùm các anh chị
khác, tôi mở computer in địa chỉ của các Bà Mẹ . Sửa soạn
mọi thứ xong, tôi phóng xe xuống Paloma , điểm hẹn :
Tôi háo
hức xuất hành sớm v́ hôm nay ACE - Bắc Cali chúng tôi đi
chúc Tết các bà Mẹ - QGNT Dù là chủ nhật mới hơn 8 giờ sáng
nhưng v́ gần Tết nên nhiều cửa hàng đă rộn ràng mở cửa bày
biện những chậu hoa tươi rói và bánh mứt được gói trong giấy
bóng kiếng trông thật hấp dẫn, Bánh chưng, bánh tét . dưa
hành , trái cây đủ mọi thứ của Tết khiến thời tiết lạnh của
miền Bắc phải nhường bước cho nắng ấm mùa Xuân nhẩy múa .
Chưa uống xong ly trà nóng th́ mọi người đă có mặt đông đủ ,
kiểm điểm nhân số xong chúng tôi kéo nhau qua hàng hoa mà
tôi đă đặt trước cho các chị chọn c̣n tôi đi lấy xe lại gần
cổng mall để chất hoa lên . Bà chủ bán hoa thấy mua nhiều
nên lấy giá sỉ chỉ có $ 15 cho hai chậu Cúc đại đóa .
Tôi
vui vui v́ như vậy chúng tôi tiết kiệm được ít tiền cho quỹ
để dành những khi cần thiết. Chất hoa lên xe xong, tôi chở
Mỹ Loan , c̣n lại 8 người chen nhau trên chiếc xe van của
anh Đồng .
Chúng tôi đến nhà Mẹ của Mỹ Loan v́ gần đấy nhất
, gần đến nơi tôi mới chợt nhớ ra ḿnh quên xấp card chúc
xuân mà chị Minh Nguyễn đă cất công mang từ VN về và gởi lên
cho tôi . Tối qua ngồi viết xong xấp card tôi đă cẩn thận để
gần chùm ch́a khóa xe thế mà ......May cho tôi là c̣n một
tuần mới đến Tết nên tôi c̣n thời gian để gởi card theo
đường bưu điện . Mẹ Mỹ Loan đón chúng tôi trong nụ cười thật
tươi , Mẹ c̣n trẻ và nhanh nhẹn , khoẻ mạnh lắm . Hoa được
chuyền từ trên xe xuống : Chị Diệp, chị Như trịnh trọng bưng
hai chậu hoa vào nhà Tết Mẹ , Chị Bạch Yến , con dâu QGNT
đại diện chúc Tết . Chúng tôi ngồi quanh Mẹ nói chuyện ,
chụp h́nh . Không khí vui như ngày Tết , Mẹ mời chúng tôi ăn
bánh , uống trà nhưng chúng tôi xin kiếu v́ c̣n phải đi tiếp
.
Đến nhà cậu Khoản th́ bà Cố và gia đ́nh đi lễ chưa về ,
chúng tôi lên xe đến nhà Mẹ của Hoa . Đáp lại lời Chúc Tết
của chị Yến , bà gởi những lời chúc tốt đẹp nhất cho chúng
tôi . Như có sợi giây thiêng liêng vô h́nh trói buộc , chỉ
trong tích tắc Mẹ con chúng tôi đă như biết nhau từ kiếp nàọ
Chúng tôi đứa quỳ , đứa đứng bên nghe Mẹ kể chuyện, máy h́nh
thi nhau chớp . Sợ Mẹ anh Khánh đợi lâu , chúng tôi phải xin
tạm biệt Mẹ của Hoa . Thế mà mẹ con quấn quít hơn 10 phút
mới nói xong lời tạm biệt . Vừa ra xe , bà chị tôi gọi báo
là má tôi chờ lâu nên mệt thay đồ đi ngủ rồi , tôi dặn chị
để má nghỉ, ngày mai tụi tôi đi thăm cũng được .
Chạy đến
nhà Mẹ anh Khánh , thấy trước nhà có cây quít to như cây cam
, trái chi chít xém chút chúng tôi quên bổn phận . Bà Mẹ ca
sĩ đă đưa bài hát " Việt Nam
Minh Châu trời đông " thành top 10
của thế kỷ 21 rất vui khi đám bạn của con ḿnh ồn ào đến
chúc Tết . Mẹ mời bánh mứt , sẵn đang đói bụng chị Như xin
luôn hộp mứt mang lên xe ăn dằn bụng . Rồi Mẹ con lại tíu
tít chụp h́nh bên cây tắc sai trái tượng trưng cho sự sung
túc của gia đ́nh anh Khánh và cho GĐQGNT nữA v́ anh là gia
trưởng mà.
Chúng tôi lên đường trực chỉ nhà anh Trung ,
trên đường đi lại nghe đứa cháu gọi điện thoại nói là bà
Ngoại dậy và đi qua nhà cô em rồi . Sẵn chúng tôi đang đi
gần đấy tôi gọi cho xe anh Đồng đổi lộ tŕnh ghé vào nhà cô
em thăm Mẹ tôi trước khi bà cụ lại đổi ư ....đi ngủ . Dạo
này Má tôi yếu hơn trước rất nhiều , càng ngày càng đổ ra
nhiều thứ bịnh : một bên mắt đă mờ hẳn không c̣n nh́n thấy
ǵ , chẳng c̣n nhớ ra ai ngoài trừ tôi và cậu em trai . Đi
đứng , ăn uống phải có người giúp như em bé . Chúng tôi vào
nhà bằng ngơ sau , đi chúc Tết phải đi kiểu ....du kích v́
Má chẳng nghe ai và không thích người lạ , muốn làm ǵ mọi
người phải chiều ngay không thôi là ....khóc , là giận . Nhà
chị em đông nên cũng đỡ , Má giận đứa này th́ đứa khác đến
thay . Nhiều khi các em tôi bận tôi phải đội tóc giả làm
người khác th́ Má lại bắt tôi đi kiếm " Nga ngố " về cho Má
Má đang ngồi chơi trong bếp , thấy chúng tôi vào Má dục đi
lấy chén bát mời khách . Không dự tính có khách đến nên em
tôi không có sự chuẩn bị nhưng các anh chị đă rất thật t́nh
có ǵ dùng nấy ngay trong bếp như con cháu trong nhà . Ba
tôi thường ngày rất nghiêm nghị , ít nói nhưng hôm nay cảm
nhận được tấm chân t́nh của các anh chị mang đến nên vui
cười với mọi người và c̣n ra sân chụp h́nh với ACE chúng tôi
nữa . Má tôi cũng .....ngoan đột xuất , ai nói ǵ cũng làm
theo khi chị Như xin ĺ x́ bằng cái ôm cũng cho ngay mà c̣n........
rộng răi ôm từng người để ĺ x́ nữa . Ba Má tôi đă đang nhận
lại niềm vui và hạnh phúc từ những người bạn bè của tôi đem
đến . Có phải đây là ṿng xoay của hạnh phúc ? Chúng tôi ra
về trong ánh mắt tiếc nuối của Má và gương mặt rạng rỡ vui
tươi của Ba . Tôi biết Ba đang hănh diện v́ tôi có những
người bạn như thế
Chúng tôi lại lùa nhau lên xe chạy đến nhà
Mẹ anh Huỳnh khương Trung , Mẹ mở cửa thương yêu đón bầy con
ùa vào như cơn lốc. Đă lâu lắm chúng tôi mới có dịp gặp lại
nhưng Mẹ vẫn không thấy thay đổi , Mẹ vẫn mang đáng dấp phúc
hậu, dịu dàng của một phu nhân người miền Nam . Vừa chúc Tết
Mẹ xong là chúng tôi thay nhau ......méc tội anh Trung đă
.....bỏ bê chúng tôi . Miệng th́ nói là méc tội anh nhưng
trong thâm tâm chúng tôi thật sự rất nhớ cái t́nh anh cho
ACE - Bắc Cali và cho riêng tôi . Anh luôn an ủi và khuyến
khích tôi như một người anh cả lo cho em út trong nhà . Ngay
cả hai người con trai khác của Mẹ là anh Hiếu và anh Nghĩa
cũng thê" , luôn luôn ủng hộ và hết ḷng trong các sinh hoạt
, hoạt động của GĐQGNT .
Chúng tôi lại phải quyến luyến chia
tay Mẹ v́ đă đến giờ tôi đă hứa sẽ có mặt ở chỗ ra mắt một
cuốn phim VN . Xong bổn phận với nhà sản xuất phim , chúng
tôi đến nhà Mẹ chị Diệu Minh, hai cây mai nở rộ những bông
hoa vàng đặt ngay trước cửa thật đẹp , trong nhà chị Minh
trang trí đầy không khí Tết . Mẹ chỉ tấm h́nh gia đ́nh trên
tường kể cho chúng tôi nghe về những người con của Mẹ , h́nh
Ba trên bàn thờ với bộ đồng phục uy nghiêm . Lúc đó Ba mới
34 , tôi thoáng thấy mắt Mẹ buồn . Đă bao mùa xuân Mẹ cô đơn
, một ḿnh nuôi dưỡng đàn con . Tôi cố nuốt nước mắt vào
trong v́ tôi biết Mẹ cũng đă bao lần làm như thế để nghe
tiếng các con cười vui trong ngày Tết . " Ḷng Mẹ bao la như
biển Thái b́nh ngọt ngào " Tôi lẩm nhẩm hát nhưng tôi biết
sẽ không có ngôn từ nào diễn tả được tấm ḷng của Mẹ chúng
tôi . Những người Mẹ QGNT
Đến nhà Mẹ của chị Thiên Kim Mẹ đă
bày sẵn trên bàn bánh ngọt và ổi . Tôi đại diện gởi lời chúc
Tết đến Mẹ , đă hơn 80 tuổi nhưng Mẹ c̣n rất đẹp , minh mẫn
và khoẻ mạnh . Chị em chị Thiên Kim chắc hưởng gene của Mẹ
nhiều nên ai cũng đẹp . Tối nay chúng tôi không c̣n đi chúc
Tết ai nữa nên có thêm th́ giờ ngồi uống nước trà , ăn bánh
nghe chuyệ Mẹ kể . Sợ Mẹ ngồi lâu mệt chúng tôi phải xin
phép về cho Mẹ đi nghỉ .
Cám ơn các anh chị đă cho tôi dùng
một ngày thật ư nghĩa trong cuộc sống . Cám ơn những người
Mẹ đă hy sinh chịu mọi sự khó khăn, khổ sở để chúng con có
được ngày hôm nay.