| 
  
  Hoa nở 
  để mà tàn 
Bèo hợp 
để mà tan 
Trăng 
tròn để mà khuyết 
Người 
gần để ly biệt   
 Ôi... 
  
  Ôi mây tán, tuyết 
  tan, hoa tàn, nguyệt khuyết 
  
  Hoa kia nắng dịu 
  cũng phai màu 
  
  Trên mắt người 
  xưa in nét đau ... 
    
  
tưởng niệm nguyễn duy tín
 hoa hồng c̣n thắm đỏ
 vừa xong lễ t́nh nhân
 sao anh nằm lại đó
 bỏ cuộc chơi dương trần
 
 anh trở về quê cũ
 ghé lại con đường xưa
 ly cà phê buổi sớm
 trời lất phất cơn mưa
 
 đi ṿng qua vườn cỏ
 đêm hội chợ năm nào
 bọn ḿnh c̣n rất trẻ
 tiếng cười c̣n âm cao
 
 ghé Hồng Bàng, Cao Thắng
 B́nh Minh rồi Hoàng Hôn
 vào cà phê Năm Dưỡng
 ngồi cho hết cơn buồn
 
 lang thang chiều đại học
 quay gót về trường xưa
 áo dài em trắng quá
 ḿnh đứng hoài trong mưa
 
 mấy mươi năm xa cách
 gặp lại một đôi lần
 chuyện tṛ chưa nói hết
 trời mới vừa sang xuân
 
 chiều nay về quận bảy
 nghe tiếng đàn bên song
 ngồi ngẩn ngơ câu hát
 nhớ nhau bỗng lạc ḷng
 
 thôi b́nh yên giấc ngủ
 và vui chơi bạn bè
 cuộc chơi dù dang dở
 chúng ḿnh không cách chia
 
 phan nhật tân
 
        
        
       
  ...............Nhận 
      tin buồn Anh Nguyễn Duy Tín đă ra đi vĩnh viễn. Miền Nam California mất đi 
      một Đồng Môn kính mến. Trong niềm thương tiếc sâu sa, Ư Thu xin gởi lời 
      chia buồn đến Gia Đ́nh và mong Bạn sớm về miền Vĩnh Cảnh.  Ý 
      Thu sẽ tới Peek Family vào lúc 7:30 PM vào ngày thứ Bảỵ Ư Thu đến giờ này 
      là v́ phải làm việc nguyên ngàỵ Mong là các bạn QGNT hăy c̣n ở đó. Bài thơ TIỄN BẠN ĐỒNG MÔN, kính tặng Gia Đ́nh với ḷng Thành Kính, nhằm 
      chia sớt phần nào nỗi khổ đau, buồn bă của chị Phương Lan trong lúc nàỵ
 Trân trọng,
 
 Chiều nay phố xá vô thường,
 hàng cây rũ lá bên đường rớt nhanh.
 Hay tin đă mất người Anh, (Q68),
 Đồng Môn Sáu - Tám (68) trời xanh cũng sầụ
 Con đường nhộn nhịp cao lầu,
 giờ đây thưa thớt người cầu xót sạ
 Ngày bi cuối phố Bolsa,
 dừng chân lặng lẽ lời ra thế nàọ
 Phân Ưu Tiễn Biệt dạ vào,
 ḷng luôn trắc ẩn tay chào lối đưạ
 Trên đường đẫm nước trời mưa,
 mây đen đă tới như vừa cảm thông.
 Lời Kinh tụng niệm bàn Vong,
 ngh́n thu giấc ngủ ai đong nỗi niềm.
 Thân nhân nhận lễ, y xiêm,
 màu tang trắng xoá, que diêm lửa hồng,
 Buồn trông ngọn nến đều đồng,
 lung linh sắc ảo tranh lồng ảnh quang.
 Nh́n thêm phút cuối than van :
 " sao Người để lại ngổn ngang tấm ḷng."
 Gia Đ́nh nước mắt tay ṿng,
 ngôi nhà Hoả Táng hoa Hồng gởi theọ
 Bạn Bè gắn bó sơn keo,
 nhiều câu Vĩnh Biệt gieo neo nghẹn lờị
 
 Trần Ư Thu và Các Con THÀNH KÍNH PHÂN ƯU.
 Viết ngày: 17/02/2009
   tiễn người đi! người tiễn người đi lệ chẳng tuôn
 lời thơ mằn mặn một chiều buồn
 con tàu ai đó về ga chót
 làn khói c̣n vương ở cuối đường
 chẳng nhắc câu sanh tử biệt ly
 chỉ thèm nhớ đến lúc xuân th́
 hôm nào quay gót về nơi cũ
 cảnh cũng không c̣n, người ... nói chi!
 rồi cũng trôi qua một kiếp người
 đong đưa trong gió ánh xuân tươi
 thời gian đếm chậm trong niềm nhớ
 bật tiếng đàn khuya khoé miệng cười t
 hôi nhé người đi lỗi hẹn ḥ
 đường về chốn ấy chẳng âu lo
 mai sau có gặp xin c̣n nhớ
 dành chỗ cho nhau một chuyến đ̣
 TN
 
 ....Nghẹn tim 
      mềm đất trời như nghiêng ngả
 Anh mất rồi
 Bao nước mắt buồn rơi
 Anh chị Em
 T́nh nghĩa Tử ngậm ngùi
 Cầu nguyện hương hồn anh sớm về cơi vĩnh Hằng
 Thành kính phân ưu cùng Tang Quyến
 Minh Vơ
 
 ....................Dù biết 
      anh Tín đang bị bệnh ngặt nghèo, nhưng tin anh đi  thật là sửng sốt.
 Khi gạp anh lần đầu ở nam Cali, tôi cứ nghĩ là anh Tín chỉ hơn tôi một hai 
      lớp là nhiều, cho nên rất là ngại xưng anh em với anh, sau anh Tín nói là 
      anh lớn rồi, cùng lớp với anh NGô Chí Thiềng.
 
 Một thời gian anh có làm về ngành broker cho mượn loan th́ phải, sau đó có 
      lúc nghe nói anh hoạt động bên đạo Tin Lành, nhớ một lần tôi có chở 1 anh 
      bạn là linh mục từ Pháp xuống nam Cali chơi, gạp nhau ở nhà Trịnh Hoài 
      Nam, anh bạn linh mục này và anh Tín hai anh nói chuyện về đời sống, triết 
      thuyết về hai tôn giáo rất là hợp gu và họ nói chuyện rất là lâụ
 
 Dịp Nam Cali tổ chức gây quỹ khuyến học, hôm sau từ nhà Trinh Hoài Nam, cả 
      bọn rủ nhau đi ra quán phở, tôi đi xe chung với anh và Thu Cúc.
 
 Xin thành kính chia buồn cùng chị Lan, QGNT đă mất " bác sỹ Tín " rồi....
 
 mvk
 
 . . . . . . . . . . . .Khi ngồi cạnh huynh trưởng NDT trong bữa
      cơm trưa, tôi có hỏi thăm về một người quen, anh lắc đầu
      nói không biết . Tôi manglời thăm hỏi cuả một người anh
      khác từ Dallas gửi đến haianh . Sau này tôi 
      mới biết, người bạn kia đang nằm nhà, mà ḷng quặn đau
      từng khúc . . . . . . . .
 
 Mặc dù không c̣n liên lạc thường với nhau mấy năm nay
      như trước, nhưng Tín và tôi vẫn biết t́m 
      nhau ở đâu mỗi khi cần nên thỉnh thoảng chúng tôi 
      vẫn có dịp gặp nhaụ Lần mới đây nhất (và sau cùng) 
      cách đây hơn 1 tháng, hai đứa lại "vô t́nh" gặp 
      nhau bên ly cà phệ Tín có khoe và cho tôi xem "công 
      tŕnh" vừa làm xong là tập tài liệu h́nh ảnh về 
      "Gia phả ḍng họ Nguyễn Duy". Tôi có góp ư và ngỏ ư xin 1 copỵ
      Tín cười nói:"có tên trong này không mà đ̣i xin". Tôi trả
      lời:"không có, nhưng có tên người tôi làm giỗ hàng năm
 được không?" Tín hơi cúi đầu xuống:"Ừ nhỉ". Thế rồi 
      thôi, chúng tôi không đề cập lại nữạ Có lẽ tôi sẽ chẳng
      có được điều ḿnh muốn có. Nhớ lại cách đây khoảng 6
      năm, khi Tín cho biết sẽ đứng ra tổ chức một buổi lễ họp
      mặt cho Ḍng họ và ngỏ ư mời tôi tham dự cũng như nhờ giúp
      một vài chuyện trong đó có việc mời một số ACEQ thân quen.
 Tôi nhận lời mặc dù nghĩ rằng sẽ ít ai tham dự v́ là
      chuyện riêng trong gia đ́nh Tín. Gần đến ngày, tôi phải đi
      công tác xa mấy tuần, trở về th́ đă trễ. Sự việc đúng
      như hai đứa đă dự đoán. Và tôi cũng không có dịp gặp
      một vài người trong họ của Tín từ Pháp, Canada, . . . . . ..sang dự
 
 Anh Đức, xin phép anh được phổ biến một đoạn văn 
      của
 anh về những ǵ liên quan đến "chúng ta". Hy vọng sẽ không
 làm phiền anh và những người khác phải đọc. Cũng chỉ là
 những chia xẻ trong t́nh Q.
 Thân,
 
 PHT
 
 ................Vậy 
      là cánh chim thứ hai trong nhóm tiên phong thành lập Phân Hội QGNT và CNTS 
      đă bay đi miên viễn.Thành thật chia buồn cùng gia đ́nh và chị Phương Lan. Mong Tín sẽ cà phê 
      bù khú suốt ngày vàvui chơi với các bạn trên đó.
 
 Tân
 ....................Tôi hiếm khi gởi lời phân ưu 
      trên diễn đàn. Tôi đă cho nhau một nụ cười khi c̣n sống, tôi sẽ không gởi 
      gịot nước mắt lúc người vào mộ huyệt đất sâu . Với anh Nguyễn Duy Tín, tôi 
      ít dịp chung một tiếng cười với anh, nên xin có đôi lời về người quá văng, 
      xem như cái t́nh QGNT với nhau .
 
 Cũng như anh M.V. Khánh, thoạt tiên tôi biết anh N.D. Tín trong dịp chuẩn 
      bị DH1992 qua P.H. Thừa, vợ cuả anh là Nguyễn Phương Lan Q.74 du học làng 
      Pestalozi / Thụy Sĩ . Thưà cũng giới thiệu thêm về anh Tín, ngoài t́nh 
      QGNT, lại có thêm chút gần gũi với gia đ́nh cuả Thừa . Thấy hai người cứ 
      ông ông tôi tôi, ḿnh cứ ngỡcho là đồng trang lưá với nhau, nên tôi cũng 
      gọi y như thế , v́ Thưà và tôi không những biết nhau trong trường, lại 
      thêm những sinh hoạt bên ngoài , mà tôi lại có phần .... lăn chai hơn Thưà 
      công tử !
 
 Sau nầy khi anh Tín thấy tôi cung cúc một mực với " anh N.C. Thiềng, anh 
      Tín mới bật cười , xuề xoà lên lớp ....... thằng Thiềng và tôi chung khoá, 
      Phương lúc nào cũng anh em với nó, nhưng lại ông tôi với tôi, sao mà ... 
      phân chia giai cấp thế ?! Khi đó, tôi mới chưng hửng, xin lổi và hỏi anh 
      ....... thế bây giờ .... "ông" muốn đóng vai già trở lại chức "anh" phải 
      không ?! Anh cười không nói, tôi th́ tự biết thế nào là lễ độ khi tiếp xúc 
      với anh .
 
 Trong thời gian làm đặc san QGNT1992 , thoạt đầu th́ các anh em giao cho 
      tôi việc lay out v́ dù ǵ th́ ḿnh cũng có kinh nghiệm làm báo trước đây . 
      Thời đó lay out báo c̣n phải chà sáp, cắt dán, chạy chỉ cho từng trang. 
      Tôi là chuyên viên rẹt rẹt, góc trang nào c̣n trống là tôi cầm bút tọng 
      ngay vào cái h́nh đồn gác chiều xuân, hay chim bay trên biển hoàng hôn v.v... 
      . Anh Tín th́ không, cái nào cuả anh làm th́ tự tay anh lay out luôn , v́ 
      thằng Phương nó vụng tay lắm . Nh́n anh lụ khụ như cụ đồ bập thuốc lào, 
      khi ấy làm báo ở văn pḥng insurance cuả Nguyễn Hà, ḿnh phát cười thầm . 
      Ừ chê tôi đi, xưa nay chỉ có anh là nói thế . Dân chuyên nghiệp làm báo 
      một ḿnh như Trần Xuân Thành hay Hoài Điệp Tử c̣n phải khóc thét với tôi, 
      tên trẻ tay ngang liều mạng, rất ra tṛ trong
 những lúc dầu sôi lưả bỏng . Sau nầy, Nguyễn Hà liên hệ được với VNI, họ 
      giúp ḿnh làm theo lối mới trên máy điện toán, gọn lẹ . Th́ giờ thay v́ 
      dành cho tờ báo, ḿnh lo việc khác cho đại hội . Tôi khỏe re v́ có người 
      gánh việc cho ḿnh, nhưng anh Tín th́ không . Trong lúc tôi và chuyên viên 
      lay out Lê Giang Trần, cũng là một tay thơ, cùng nhau đứng ph́ phà thuốc 
      lá, cụ đồ Nguyễn Duy Tín lại tiếp tục rị mọ bên máy để lay out cho bài cuả 
      chàng . Mà thật ra cũng không phải là bài cuả chàng một trăm phần trăm . 
      Bài cuả Nguyễn Phương Lan về những ngày tháng du học bên Thụy Sĩ qua tay 
      viết Nguyễn Duy Tín ! Ai c̣n giữ tập san DH1992 sẽ t́m thấy bài cuả chàng 
      viết dùm nàng ở trong đó . Tôi không biết ông nầy v́ cưng vợ hay là việc 
      ǵ cũng phải tự tay ḿnh làm mới yên
 ḷng .
 
 Chiều chủ nhật vưà qua, tôi chợt siêng, xách cái computer ra ngoài để lau 
      chùi, hy vọng máy chạy lẹ hơn . Xưa nay ḿnh tháo cái vách frame ra, quét 
      sạch bụi trên cánh quạt, trong board, rồi lại ráp vào, nào có sao đâu . 
      Lần nầy, khi ráp lại cái vách frame , h́ hục hoài cũng không xong . Tôi 
      nghĩ là tại ḿnh c̣n yếu trong người, bèn lấy cái buá để trợ lực cho cái 
      việc làm bằng tay . Thật thế, ráp vào xong ngay . Nhưng khi cắm dây, máy 
      không chạy . Bực ḿnh v́ nghĩ là ḿnh quên cắm lại mấy đầu nối bên trong . 
      Lại tháo ra ráp vào, những nhát buá lần nầy có vẻ tự tin hơn . Sáng thứ 
      hai, vác cái computer mới về nhà, bọn nhỏ ngạc nhiên, ḿnh ra điều hào 
      phóng, cái máy kia đă xài hơn ba năm, nhân ngày lễ, tiệm on sale, thôi th́ 
      mua máy về để góp phần .... phục hưng kinh tế . Chúng
 nó thắc mắc , đă tính thế sao hôm qua dađy lại mang máy ra lau . Ừ th́ 
      tháo máy ra, bên trong bụi đóng thấy mà ghê, nên thôi, mua máy mới cho rồi 
      . Chúng nó đâu có biết những nhát buá sau cùng đă làm nứt cái board bên 
      trong, ḿnh vụng tay thật .
 
 Ráp máy xong, vào diễn đàn QGNT để đọc tin, tin buồn đến đầu tiên . Hoá ra 
      ngày hôm qua có người gởi message vào trong những nhát buá cuả ḿnh . Ông 
      Tín ơi , à quên, lạy anh .... , Té Lầu đă làm lễ tống táng cho cái 
      computer vưà mới qua đời, anh sống khôn thác thiêng, pḥ trợ cho cái 
      computer mới cuả em được yên lành . Em sẽ cố khéo tay, để các bạn anh vui 
      . Em sẽ cùng với Thưà viếng thăm anh lần chót .
 
 Thưà ơi , dù ǵ th́ ông cũng đă có chút giao t́nh ngày xưa với anh Tín , 
      ông giúp dùm cho chị B. Ngọc, anh Ngôn và tồi lần nầy trong việc tổ chức 
      viếng thăm linh cửu lúc cuối tuần . Có thể ông không muốn nói ra, nhưng 
      tôi vẫn phải nói cho mọi người biết được cái việc ông vẫn âm thầm làm bấy 
      lâu nay, để chúng ta cùng nh́n bốn chữ QGNT ở một góc cạnh đẹp hơn .
 
 Nếu mọi người có đọc bài cuả P.H. Thưà viết trên báo Người Việt, đă được 
      chị Thanh Nga t́nh cờ chuyễn lên diễn đàn vào tuần vưà qua, trong đó có 
      nhắc đến việc Thưà làm giỗ cho một mẹ Q . Đó là mẹ cuả Nguyễn Duy Tín . 
      P.H. Thưà, có vợ giúp tay, gác qua một bên những ê chề hệ lụy cuộc đời, 
      hằng năm vẫn thay bạn làm giỗ cho mẹ cuả Nguyễn Duy Tín . Tôi xin phép 
      chia tin nầy với mọi người bằng một tấm ḷng trân trọng .
 
 Love,
 Té Lầu
   |  | Màu áo Xanh 
      by Ư Thu 
 Hôm Ư Thu viết bài Phân Ưu cho Thầy Đặng Mạnh Cường vào buổi tối bằng 
      Laptop của ḿnh. Mùi hương nhang nồng nặc, xuất hiện anh Duy Tín trong 
      chiếc áo màu Xanh nh́n vào xem Ư Thu viết ǵ. Chỉ c̣n câu cuối là xong, v́ 
      sợ là mất bài, không save và không send được. Nên Ư Thu gởi thẳng luôn, 
      ngày hôm qua mới biết bị sai vài lỗi chính tả, chắc Ư Thu phải nhờ anh Lê 
      B́nh Định sửa lại dùm.
 Và có hứa với anh Nguyễn Duy Tín là thứ ba sẽ post bài thơ vào tuần thứ 6 
      trong Thất Tuần. Nhưng viết xong bài th́ " đuối ", v́ mệt quá. Không ngờ 
      là anh lại về, Ư Thu nói với anh cho Ư Thu qua ngày thứ năm tức là hôm nay 
      .
 Anh Tín về làm Ư Thu giật bắn cả ngày, ngay cả lúc anh ngồi bên cạnh Thu 
      vào buổi tối cách đây một tuần như nhắc nhở thắp nhang, bài thợ Như vậy 
      chết không phải là hết mà vẫn c̣n " connection ", v́ trong thời hạn 49 
      ngày, họ ở xung quanh chúng ta, chắc chỉ có người nào có lá sao đặc biệt 
      mới nhận diê..n ra họ mà thôi .
 Ngày Chủ Nhâ..t 5 tháng 4/2009 đúng 49 ngày của anh Tín, nếu các bạn có 
      thời giờ ghé đến chùa Liên Hoa , đường Brookhurst và Bixby, city Garden 
      grovẹ Sau ngày này chúng ta sẽ không c̣n thấy người bạn đồng môn nữa .
 Bài thơ sau anh Tín rất hài ḷng và về cứ đứng gần Thu để nhắc nhở . C̣n 
      ḿnh th́ luống cuống cả tay chân, bữa nay Ư Thu viết ban ngày cho chắc ăn, 
      v́ lúc nào cũng mang tâm trạng hồi hộp .
 
 MÀU ÁO XANH
 
 Anh về chiếc ÁO MÀU XANH,
 bầu trời thoáng đă trăng thanh đợi chờ .
 Từ nay giấc mộng vô bờ,
 Hoa Đàng sẽ tới bài thơ tặng Người .
 Tuy là chẳng thấy ai cười,
 Âm Dương dẫn lối t́nh người với nhau .
 Anh về đến cửa vườn sau,
 và ra phía trước đi mau vào nhà .
 
 Trên bàn có sẵn như là,
 bao nhiêu trái quả và quà bánh ngon .
 Đồng Môn dạ sẵn vuông tṛn,
 nên người t́m tới đường con bóng ḿnh .
 Không gian để lại thân t́nh,
 ai trong giấc ngủ anh h́nh phía nao .
 Dương trần lắm nỗi lao đao,
 anh vềđă nhắc ngày nào áo Xanh .
 
 Thăm Anh mặc áo màu Xanh,
 và h́nh anh chụp màu Xanh áo Chàng .
 Ban đêm mắt thấu xuyên đàng,
 gian pḥng khắch thấy anh càng xót sa .
 Tay anh lướt chữ ngày qua, (*)
 luôn mang tâm trạng buồn ra cơi ḷng .
 V́ là nghĩ đến ngày Tuần,
 về nơi học đạo thấm nhuần Pháp Hoa .
 
 (*) Anh Tín dùng cái Laptop của Ư Thu .
 
 Tác giả : Trần Ư Thu
 Viết ngày : 2 tháng 4/2009
 
 
 
 ĐƯỜNG VÀO CHÁNH 
      ĐẠO
 Ṿng Hoa tiếc nuối bên ḿnh,
 Anh ơi ! có thấy chân t́nh đó không.
 Vợ th́ nước mắt nh́n trông,
 chân dung trước mặt người Chồng biệt lỵ
 Buồn thương vắn số người đi,
 Gia Đ́nh kể lể sầu bi tới ngàỵ
 Xung quanh Cháu Gái chau mày,
 nh́n hàng lệ đă rơi đầy xót sạ
 Và than : " nhớ Chú ngày qua ",
 từ nay vắng bóng người xa mái nhà.
 
 Ṿng Hoa nghĩa cử đậm đà,
 muôn ḷng muốn nói lời ra đủ đầỵ
 Đồng Môn tạm biệt lời này :
 " đưa Người tới cửa phút giây cuối cùng ."
 Đường vào đồi núi chập chùng,
 hương hoa cảnh sắc cây Tùng Bách caọ
 Vào phương Tịnh Độ Trời Sao,
 Quy Y Phật Pháp ḷng trao Ánh Vàng.
 Thân nay Trí Tuệ Hoa Đàng.
 Tu Hành tới chỗ Niết Bàn Tịnh Tâm.
 
 TRÂN TRỌNG THÀNH KÍNH
 Tác Giả: Trần Ư Thu
 Viết ngày : 3/3/2009
 
 
      TIỄN BẠN ĐỒNG 
      MÔN
 Bài viết của Trần Ư Thu sau đây mong để lại ḷng hoài 
      niệm thương tiếc 
      và Thành Kính Phân Ưu đến Gia Đ́nh đă mất đi một Đồng Môn Nguyễn Duy Tín 
      tại Miền Nam Californiạ
 
      Phần 
      1
 Con đường đến nhà quàn Peek Family vào buổi tối thứ bảy ngày 21 tháng 2 
      năm 2009, bóng tối bao phủ, thời tiết lạnh lẽọ Nơi đây đă chứng kiến bao 
      nhiêu cảnh chia ly vĩnh biệt của người Việt Nam. Người đă ra đi măi măi, 
      xương cốt trở về với cát bụi, đống tro tàn nặng trĩu được bỏ vào trong hũ 
      mang lên chùa để tuṇg niệm, thành tâm đỉnh lễ.
 
 Hôm nay Ư Thu đến nh́n lần cuối người bạn đồng môn có tên anh Nguyễn Duy 
      Tín. Ở quận Cam rất gần mà có biết mặt anh đâụ Người nằm xuống đến nhận 
      diện ra lời thương tiếc. Bài văn lẫn thơ chứa đựng t́nh cảm sâu sa dành 
      cho gia đ́nh. Người Chồng vắn số ra đi, không bút mực nào nói hết sự đau 
      khổ của chị Phương Lan, người Vợ gắn bó với chồng biết bao nhiêu năm nay 
      giờ đây ra người thiên cổ.
 
 Không khí ch́m lắng và tĩnh mi.ch. Pḥng số 3 là số định mệnh anh nằm ở 
      đâỵ Biết bao người tới đưa tiễn. Lời thốt ra là sự thương tiếc, chia buồn 
      với ḷng thành kính sâu sa. Nỗi quặn thắt là lời Vĩnh Biệt đưa Anh về thế 
      giới bên kia, mong anh được ngơi nghỉ trong yên b́nh, sự b́nh an trong tâm 
      hồn về nơi Phật Pháp. Một người đă phục vụ cho gia đ́nh Quốc Gia Nghĩa Tử 
      vào năm 1992 cho đến 1993.
 
 Sự làm việc của Anh đă được đền bù ngày hôm nay là rất nhiều bạn hữu đến 
      chia buồn, đă làm trang Web đặc biệt, với lời giới thiệu về Anh dù chỉ là 
      những kỷ niệm nhỏ nhặt. Tuy nằm đấy nhưng Ư Thu chắc chắn là Anh biết hết 
      những điều xảy ra xung quanh ḿnh.
 
 Kiếp người sẽ đi về đâu, th́ thật là vô biên. Am hiểu về vấn đề này th́ 
      thấy cuộc đời rất ngắn ngủị thân xác ră rời trở về với cát bụi, chỉ c̣n 
      lại là linh hồn sẽ đi vào thế giới thanh cảnh hay không , theo cấp số tùy 
      theo việc làm của ḿnh khi c̣n sinh tiền. ". Tạo ác gặp dữ vào thế giới âm 
      ma, chẳng khi nào được trở lại kiếp người ". Lời Vàng Đức Phật trích dẫn 
      bởi Kinh Pháp Cú.
 
 Bảy giờ Ư Thu có mặt tại nhà quàn, được dắt tới giới thiệu với chị Phương 
      Lan. Chị trong tang phục, mặt u buồn, đôi mắt hăy c̣n đỏ. Chị hướng dẫn Ư 
      Thu đến ban thờ Phật, thắp cho Ư Thu nén nhang, sau khi vái xong quay về 
      bàn thờ Vong, Chị thắp cho Ư Thu ba nén nhang khác. Cả hai viếng linh cửu 
      anh Tín. Bó Hoa Hồng thật lớn kèm theo những Hoa Lan màu tím đậm cho mùi 
      hương thật nhẹ nhàng. Anh mặc bộ Áo Phật màu vàng, mũ vàng sẽ về cơi Trời 
      Phật. Ư Thu khấn ra tiếng mong chị Phương Lan cùng nghe chung:
 
 - Hôm nay được biết mặt Anh th́ không c̣n cơ hội tṛ chuyện. Cầu mong anh 
      sớm siêu thoát về miền Vĩnh Cảnh. Nếu anh có linh thiêng phù hộ cho chị 
      nhiều nghị lực, vượt qua khó khăn, t́m lại sự b́nh an.
 
 Đôi mắt Ư Thu mở thật lớn v́ trong lớp áo Phật mà anh Tín đang mặc có nhịp 
      tim đập trong một người đă mất. Ư Thu nh́n kỹ lần nữa, quả đúng là sự sống 
      trong một thân xác đă ĺa đờị Chiếc aó di động theo ánh mắt nh́n của Ư Thụ 
      Câu hỏi trong tiềm thức nổi dậy : Ư chí sống c̣n luôn tồn tại dù đă đi về 
      thế giới bên kiạ Ư Thu hỏi chị Phương Lan :
 - Anh năm mươi chín tuổi, phải tuổi Dần không chị.
 - Không tuổi Mẹo
 Ư Thu theo chị Phương Lan vào chỗ ngồi đối diện với bàn Vong. Nh́n lên là 
      tấm h́nh anh Nguyễn Duy Tín.
 
 Phần 2
 Ư Thu ngồi kế chị và tâm sự:
 - Hân hạnh được biết chị và cũng chia buồn về sự mất mát lớn lao nàỵ 
      Quốc Gia Nghĩa Tử có làm trang Phân Ưu về anh. Ư Thu có viết văn và có bài 
      thơ tặng anh. Bữa nào có thời giờ chị vào mà xem.
 - Cũng bận bịu, lo làm ăn.
 - Đời sống vất vả thật, chẳng ai có thời giờ.
 Ư Thu nh́n lên bàn thờ hỏi tiếp :
 - H́nh anh chụp lúc c̣n trẻ., chắc đă lâu ?
 - Không, cũng không lâu lắm đâụ Để hỏi người bạn chụp lúc c̣n làm việc th́ 
      phải ?.
 - Chị học Quốc Gia Nghĩa Tử vào thời gian nàỏ.
 - Cái này phải xem học bạ mới biết được. Vào năm 1971- 1972, tức là học Đệ 
      Thất, Đệ Lục . Năm 1973 lên Đệ Ngũ rồi đi du học ở Thụy Sĩ.
 Ư Thu nh́n chị Phương Lan với vẻ khâm phục :
 - Như vậy là chị học giỏi lắm.
 - Ḿnh được chọn là v́ em ḿnh chưa tới tuổi, người trên ḿnh th́ lại quá 
      tuổị Ḿnh vừa đủ tuổị
 Ư Thu ṭ ṃ hỏi thêm:
 - Chị có bao nhiêu anh chị em tất cả
 - Gia đ́nh có năm cô con gái, anh trai lớn, em trai út.
 - Như vậy là " Ngũ Long Công Chúa " rất tốt.
 Chị Phương Lan chỉ sang các cô em đứng ở đằng sau:
 - Có anh chị em cũng đỡ, mấy đứa em lo lắng hết. Mẹ ḿnh ở pḥng bên kia, 
      bảy mươi bốn tuổị
 - Mẹ Ư Thu th́ tám mươi bạ
 Ư Thu hỏi tiếp :
 - Anh Tín QGNT Sáu Mươi Tám. Như vậy là anh vào trường đă lâụ
 - Anh chỉ học vài năm và vào những năm cuối mà thôị
 - Anh chị gặp nhau như thế nàỏ
 - Ḿnh học ở Thụy Sĩ có sáu năm. Đến năm 1980 th́ có người D́ bảo lănh, 
      nhưng bị trục trặc giấy tờ thành thử chuyển sang diện du học. Anh Tín quen 
      với người Chú thành thử được giới thiệụ Năm 1990 th́ kết hôn.
 - Cả hai là QGNT có số duyên nợ với nhaụ H́nh như rất ít cặp QGNT phải 
      không chị ?
 - Cũng có vài cặp ḿnh biết là QGNT.
 Ư Thu đi sâu vào cuộc đàm thoại :
 - Anh Chị có tất cả bao nhiêu cháụ
 - À ! tụi này không có con.
 - Thời buổi bây giờ không có con lại càng tốt, không trách nhiệm, không 
      vướng bận, không buồn phiền, lo lắng.
 Chị Phương Lan trầm ngâm trả lời :
 - Nhưng tuổi già lại buồn, " được cái này mất cái kia ". Thế c̣n chị có 
      bao nhiêu cháu ? chắc lập gia đ́nh ở Việt Nam ?. Chồng có phải là QGNT 
      không ?
 - Ư Thu có tất cả ba con gáị Lập gia đ́nh ở Mỹ. Chồng không phải là QGNT.
 Nh́n hai bên sát cạnh tường có trên 25 ṿng hoa Phân Ưụ Ư Thu hỏi tiếp:
 - Lúc c̣n sống, anh phải là người hoạt động tích cực, khi mất đi biết bao 
      nhiêu người đặt ṿng hoa thương tiếc.
 - Đó là lúc chưa bệnh hoạn. Ghé người này thăm người kiạ Có nhớ tới nhà 
      Trịnh Hoài Nam. Hai năm sau biết là bị bệnh nên không c̣n sinh hoạt nữạ
 - Anh mất v́ bệnh ǵ vậy chị ?
 - Bệnh phổị
 - Vậy là lúc trẻ anh hút thuốc nhiều lắm. Vài chục năm sau mới bộc phát.
 - Có hút thuốc.
 - Ư Thu có người Chú - chồng của D́, chết vào tuổi sáu mươi, cũng hút 
      thuốc liên tục mấy chục năm, và cuối cùng là không thở được.
 Ư Thu hỏi sang đề tài khác :
 - Hiện thời chị đang ở đâu ?
 - Vẫn ở với gia đ́nh chồng.
 - Chị có dự định ǵ cho tương lai ?Anh mất chắc chắn là mang cả nỗi buồn. 
      Chị là QGNT sau khi ổn định vào sinh hoạt cho vuị Hè năm nay tổ chức Đại 
      Hội, Vinh Danh Mẹ ở Sanjose chị theo Ư Thu đi chơi một chuyến.
 - Bây giờ chỉ biết có việc đi làm.
 
 Người nhà cho biết là tới giờ đóng cửạ Ư Thu nh́n đồng hồ lúc này là 7 
      :45PM. Như vậy cuộc nói chuyện kéo dài bốn mươi lăm phút. Ư Thu bước ra 
      sân, xem c̣n QGNT nào không để xem sinh hoạt ra saọ
 PH. Thừa :
 - Ư Thu, đây bà xă của Thừạ
 Chị dong dỏng cao, cắt tóc tém ngắn gọn, mỉm cườị
 - Chào chi.. Hân hạnh được biết ạ
 Ngay cạnh đó gặp anh Kim, anh ruột của PH.Thừạ Ư Thu hỏi :
 - Bữa nay Chị có đến không anh ?
 Anh Kim trong giọng Bắc rất ngọt ngào :
 - Ngày mai sẽ đến. Ư Thu có dự đám tang không?
 PH.Thừa trả lời :
 - Ư Thu bận đi làm không tới được.
 - Có đi làm và làm nguyên ngày nhưng hy vọng tới được
 Ư Thu nói thầm trong bụng : " đă khấn với anh Tín là cho Thu tới vào ngày 
      maị"
 - Anh đă đọc bài Ư Thu viết chưả
 - Đọc rồị Thừa có post lên cho coị Cám ơn bài thơ hay Ư Thu đă tă.ng.
 - Chị nhà có đọc bài thơ chứ?
 - Có, cứ nhắc Ư Thu và cô Lộc rất vuị
 - Ư Thu đi đến đâu, thơ theo đến đấy, vần thơ lúc nào cũng có, anh không 
      ngại chứ.
 Và lúc này th́ lại quên câu trả lời của anh Kim.
 Gia Đ́nh chị Phương Lan, Mẹ và các em ngay trước cửa ra vàọ Ư Thu chào hỏi 
      :
 - Dạ chào Bác. Cháu biết Bác là do chị Phương Lan giới thiệụ Bác khoẻ ạ
 - Cám ơn cộ
 - Đây là các em của Phương Lan. Chị học trường QGNT, các bạn làm trang 
      Phân Ưu cho anh Tín, các em có thể vào xem. Chị có làm bài thơ tặng anh.
 Cô em gái của chị Phương Lan rất nhanh nhẹn, hoạt bát sau này Ư Thu được 
      biết tên là Bích Ngạ
 - Chị có làm thơ à, vậy ngày mai chị có thể đọc bài thơ ấy sau khi Thầy 
      tụng niệm.
 - Cám ơn em.
 Cuộc đàm thoại với chị Phương Lan, em của chị Phương Lan và các bạn QGNT, 
      Ư Thu không ghi chép, cố gắng nhớ lại tất cả các chi tiết và mong có sự 
      tường thuật đầy đủ, càng chính xác càng tốt cho bài viết.
 Mọi người chia tay vào lúc 8:00PM tối cùng ngàỵ. Cửa đóng lại, bên ngoài 
      trời khá la.nh. Ai đi ngang con đường Bolsa và Beach đều phải thương tiếc 
      cho kiếp người từ giă mái gia đ́nh ấm cúng, thân xác ră rời trở về với cát 
      bụị Ra đi vĩnh viễn có mang theo ǵ chăng ? chỉ là sự tiếc nuối sâu sa, 
      ḷng thương xót một định mệnh mà trời cao sắp sẵn. Phần thân xác ra tro 
      bụi, hoặc theo thời gian ră rời bởi gió mưạ Chỉ c̣n lại phần linh hồn sẽ 
      được luân hồi chuyển kiếp, nếu có đạo hạnh tốt, ngược lại đời đời kiếp 
      kiếp chẳng bao giờ được tái tạo, sa vào cảnh địa ngục dầu sôi lửa bỏng. Đó 
      là thuyết lư nhà Phật.
 
      Phần 3 Chủ Nhật ngày 22 tháng 2 năm 2009, Ư Thu có mặt tại Peek Family lúc 
      12:45PM. Các bạn QGNT tề tựu trước cửa, Minh Nguyễn, Nguyên Hà, Nguyễn 
      Trọng Phương, Thu cúc và Phu quân, anh Trung Ngôn, Bích ngọc, Trịnh Hoài 
      Nam và Phu Nhân.. Một bạn tiến lại Ư Thu và hỏi :
 - Có nhớ ai không ?
 - chị Nam.
 - Ḿnh là Bùi thị Nam.
 - Lâu lắm rồi mới gặp lại chị
 Bạn Nguyễn Trọng Phương lên tiếng :
 - Có mặt Ư Thu nữa nhẹ
 - Phải đi làm, nhưng Thu xin ra sớm để dự đám tang.
 - Có ḷng quá ta.
 Một bạn khác cho ư kiến :
 - Ư Thu vào trong làm lễ đị Lát nữa gặp lại tụi nàỵ
 Ba dăy ghế đầy hết người, một số phải đứng sát tường. Ư Thu đứng gần một 
      anh đeo tang trắng.
 - Xin lỗi anh có bà con thân thuộc ǵ với gia đ́nh ?
 - Tôi là anh ruột của Tín.
 - Hân hạnh được biết Anh. Xin Anh cho biết tên ?
 - Tôi tên là Nguyễn Duy Tháp, là người anh thứ bạ Tôi ở Arizonạ
 - Thế chị có đi dự đám tang không ?
 - Vợ tôi và các con ngồi dăy ghế bên kiạ
 - Anh ở đây có lâu không ?.
 - Thứ hai là tôi về rồị
 - Ư Thu có bài thơ kính tặng gia đ́nh.. Ngày hôm qua em của chị Lan Phương 
      đă đồng ư là Ư Thu đọc bài thơ sau giờ tụng niệm của Thầỵ
 - Vậy hả, để tôi nói với nhân viên nhà quàn xếp đặt chương tŕnh.
 - Cám ơn anh.
 
 Ư Thu ṿng trở ra ngoài sân hỏi ư kiến các bạn, có T.H. Nam và N.T.Phương 
      :
 - Ư Thu sẽ đọc bài thơ sau phần tụng niệm. Như vậy là Ư Thu gởi lời chia 
      buồn chung của QGNT đến gia đ́nh.
 NT.Phương hỏi :
 - Có được sự đồng ư của người nhà chưa ?
 - Ư Thu đă hỏi rồị Vào tối hôm quạ
 
 Trở lại vào nhà, Ư Thu t́m chị Phương Lan
 - Đây là bài thơ, chị có muốn đọc trước không.
 Nh́n đôi mắt lúc nào cũng đỏ, chị buồn bă trả lời :
 - Không cần đâu, lát nữa lên trên ấy mà đọc.
 Bích Nga, em gái chị Phương Lan vẫy tay :
 - Chị vào ngồi kế anh Tháp, lát nữa lên cho gần.
 
 Tất cả mọi người ngồi vào chỗ, trên tay được phát quyển Kinh nhỏ, và đọc 
      theo lời Thầỵ Giũa giờ tụng niệm lời Thầy văng vẳng như sau :
 - Nguyễn Duy Tín pháp danh Phổ Tâm , cuộc đời có sinh, có luân hồi ...
 Tiếng chuông, mơ đưa người trở về thế giới Phật Pháp, quên đi cuộc sống 
      thực tại, đời chỉ là hư ảo,một cuộc sống hiện hữu ở nơi đâu khi con người 
      nhắm mắt ĺa đờị Tu Tỉnh , Sám Hối, Bố Thí, làm điều Thiện ... sẽ t́m về 
      Chánh Giác, con đường Đắc Đạo rất gần.
 
      Phần 4 
      Bài Tụng Niệm chấm dứt. Anh Phiệt nhân viên 
      nhà Quàn có lời :- Sau đây xin giới thiệu chị Thu sẽ có bài thơ hay đọc cho chúng ta nghẹ. 
      Bài thơ của Ư Thu đă được chỉnh lại ít phút trước đó cho phù hợp với tang 
      lễ.
 
 TIỄN BẠN ĐỒNG MÔN
 Chiều nay phố xá vô thường,
 hàng cây rũ lá bên đường rớt nhanh.
 Hay tin đă mất người Anh (Q68),
 Đồng Môn Sáu Tám (68) trời xanh cũng sầụ
 Con đường nhộn nhịp cao lầu,
 giờ đây thưa thớt người cầu xót sa.
 Ngày bi cuối phố Bolsa,
 dừng chân lặng lẽ lời ra thế nào.
 Phân Ưu Tiễn Biệt dạ vào,
 ḷng luôn trắc ẩn tay chào lối đưa,
 Trên đường đẫm nước trời mưa,
 mây đen đă tới như vừa cảm thông.
 
 Lời Kinh tụng niệm buồn trông,
 ngh́n thu giấc ngủ ai đong nỗi niềm.
 Thân nhân nhận lễ, y xiêm,
 màu tang trắng xoá, que diêm lửa hồng,
 Nh́n xem ngọn nến đều đồng,
 lung linh sắc ảo tranh lồng ảnh quang.
 Người nhà uẩn khúc sầu than,
 "ra đi để lại ngổn ngang tấm ḷng."
 Gia Đ́nh nước mắt nhiều ḍng,
 ngôi nhà Hoả Táng Hoa Hồng gởi theọ
 Bạn Bè gắn bó sơn keo,
 nhiều câu Vĩnh Biệt gieo neo nghẹn lờị
 
 Trần Ư Thu và các Bạn Quốc Gia Nghĩa Tử Thành Kính Phân Ưụ
 
 
      Bài thơ trên được viết vào bối cảnh cả một 
      tuần miền Nam California mưa tầm tă, có lúc hột rơi cả ngàỵ Người qua lại 
      thưa thớt hơn so với ngày nắng ráo, mây đen phủ cả bầu trời tạo nên cảnh 
      ai oán, thê lương và định mệnh là anh Nguyễn Duy Tín từ giă cơi đời vào 
      ngày 16 tháng 2 năm 2009. Bàn thờ của anh với hai 
      ngọn nến đỏ lớn được thắp sáng, hai chậu Hoa Lan Vàng, bốn b́nh hoa đủ màu, 
      hai đĩa trái cây lớn, chén cơm trắng đầy cùng quả trứng và đôi đũa trước 
      chân dung của anh. Kế bên là chiếc bàn nhỏ với mâm cơm sắp sẵn đă cúng.Các Thầy tụng niệm ngay bàn thờ Phật
 Lúc đọc bài thơ, bàn tay Ư Thu được chuyền luồng điện không hiểu từ đâu 
      đến vào bàn tay trái, một tờ giấy mỏng mà tay Ư Thu run lên bần bật như 
      bị điện giật, cứ liên tục không ngưng được. Đang đứng ở tư thế quay ra, 
      thế là Ư Thu phải quay mặt vào hướng của anh Nguyễn Duy Tín để đọc nửa bài 
      thơ c̣n lại, cho anh nghe trọn vẹn bài c̣n lạị Giọng đọc thơ của Ư Thu hôm 
      ấy chậm và điềm tĩnh, nhưng sự việc xảy ra bất ngờ làm Ư Thu bối rối không 
      ít. Có phải đọc thơ cho người đă khuất là phải quay vào trong để họ nghe 
      được lời thơ của ḿnh hay không ?.. Ư Thu chưa có kinh nghiệm nàỵ Nếu có 
      lần sau chắc chắn là phải quay mặt vào trong rồi đó.
 
 Phần 5
 Sau đó là lời phát biểu của Vị Linh Mục, Anh Nguyên Hà đại diện trường 
      QGNT, anh Tháp cảm tạ người đến phúng điếu, đưa tiễn.....
 Giờ Di Quan vào lúc 2:00 PM, bạn T.Phương, anh Ngô Chí Thiềng, anh Nguyên 
      Hà cùng năm người khác khiêng linh cửu đi một ṿng trở vào Victorian room. 
      Có khoảng 130 người kể cả thân nhân và bè bạn. Các cháu gái của anh 
      Tín  
      gọi bằng chú khóc nhiều lắm. Chị của anh 
      Tín mắt đỏ hoe. Anh Tháp sầu ra 
      mặt, thở dài buồn bă.
 - Giới thiệu với cô, đây là vợ của tôị
 - Hân hạnh được biết chị
 - Bài thơ hay lắm.
 - Dạ cám ơn chị , có thể nói thơ Phân Ưu là loại thơ khó làm nhất từ trước 
      tới giờ.
 
 Bây giờ nh́n lại sinh hoạt QGNT xem saọ Anh Nguyễn Bá 
      Đạt nói với Thu:
 - Em là thơ buồn quá, một bài thơ của em làm anh rớt nước mắt đến 20 lần.
 Biết là Anh nói đuà, Ư Thu hỏi tiếp:
 - Như vậy 100 bài là rớt 2000 lần. Vậy em chuyển đề tài cho anh được vui 
      nhé!.
 Bạn Nguyễn Trọng Phương :
 - Mười giờ tôi đă có mặt ở đây rồi, chỉ sau có Thừa vài phút. Tới sớm để 
      sắp đặt công việc, điều động. Sáng nay Phó Thịnh Trương có tới .
 Ư Thu nghe nói Phụng đến và về rồị.
 Chị Bùi Nam lúc nào 
      cũng tươi tắn nói với anh Thiềng, anh Lê (Q65):- Tụi ḿnh già hết cả rồi phải ráng nghẹ
 Ư Thu hỏi :
 - Đâu đến nỗi như vậy, mà ráng cái ǵ vậỵ
 
 Minh Nguyễn :
 - Đời người ngắn quá, ai cũng phải trở về với cát bụị Chắc chị Ư Thu đọc 
      nhiều Kinh Phật lắm.
 - Có đọc một số em à. Chết là hết, phần xác không c̣n, nhưng phần linh hồn 
      vẫn c̣n măi măi và tùy theo đạo hạnh của mỗi người mà ở tầng cấp ấy, 
      như1,2,3 cho tới cấp cuối cùng là địa ngục, không đầu thai được. Bác sĩ 
      trở lại làm Bác Sĩ, nhà thơ trở lại làm nhà thơ, Đức Lai Lạt Ma trở lại 
      làm Lạt Ma....c̣n tùy thuộc vào Đức Hạnh. Em đọc cuố n Hành Tŕnh về 
      Phương Đông của Nguyên Phong chưa ?
 - Chưạ
 - Vậy kiếm cuốn ấy mà đọc. Hay lắm
 
 Buổi Tang Lễ chấm dứt, mọi người lên chùa Liên Hoa . Đường vào chuà từ 
      Magnolia gặp Garden Grove quẹo trái, giữ len trái, gặp Gilbert quẹo trái, 
      giữ len mặt, gặp Bixby quẹo mặt, chùa nằm bên tráị Con đường vào chùa thật 
      thơ mộng với hai bên là những hàng cây mọc lâu năm cao hơn cả cột điện. 
      Phảng phất mùi hương thơm của hoa, rồi mùi cỏ ướt lẫn khộ.
 Chùa Liên Hoa có trên 
      hàng chục loại cây cảnh khác nhaụ Cây Đào vẫn nở hoa rất đẹp. Các em của 
      chị Phương Loan và Anh Tháp hỏi Ư Thu mạng lưới QGNT vào đọc.Cuối cùng làl ời của Ư Thu:
 - Cám ơn Bích Nga đă cho chị cơ hội đọc bài thợ
 
 Phần 6
 Ngày hôm nay 26 tháng 2 năm 2008, Ư Thu có ghé chùa Liên Hoa, v́ nhà cách 
      chùa không tới 5 phút lái xẹ Hơn nữa muốn biết một sự thật. Ư Thu t́m măi 
      mới thấy hũ tro của anh Nguyễn Duy Tín , căn nhà số 1, nh́n về phía tay 
      phải, hũ tro nằm hàng thứ năm theo hàng dọc, và hàng ngang là thứ tự Ư Thu 
      thắp cho anh ba nén nhang và có nhắn với Anh như sau:
 - Có phải anh đứng ở cửa sau của nhà Thu trong bộ áo Phật, mũ Phật vào 
      ngày 25 tháng 2 năm 2009, lúc ấy 10:00PM và Ư Thu đang làm thợ Vườn nhà 
      sau rất rộng anh đi bộ mỏi chân lắm, có cái Trampoline ở góc vườn, anh có 
      thể nghỉ chân ở đấỵ
 Ư Thu gặp người bạn đồng hành là anh Hải:
 - Anh cũng có thân nhân ở đâỵ?
 Anh chỉ cho Thu hũ Tro nhỏ.
 - Cháu 12 tuổi th́ mất. Sinh ra chậm phát triển.
 - Có phải là Down Syndrome không?.
 - Đúng vậy. Tuy là chậm chạp nhưng cái ǵ cũng biết. Bảo hôn bên má phải 
      là đưa ngay bên mặt. Bảo bên trái là đưa ngay bên tráị
 - C̣n cộ
 - À! thăm người bạn học trường QGNT ngày xưạ Tên Anh là Nguyễn Duy Tín.
 Ư Thu chỉ b́nh tro và sờ vào th́ rất là lạnh.
 Anh Hải thở dài ra một tiếng.
 - C̣n trẻ mà đă mất. Làm nghề nghiệp ǵ vậy cổ
 - Lúc trước là Giám Đốc cho Megastate Insurancẹ
 - C̣n anh.
 - Tôi đệm nhạc, có viết bài cho Việt Tidẹ Và lúc trước là lính. Học trường 
      Vơ Bị Thủ Đức khoá 5, năm 1968. Tù ca Xuân Điềm, anh ấy học chung với tôị 
      Năm 1968 nhiều học sinh QGNT tới trường uỷ lạo chiến sĩ, ca hát.
 - Lúc đó Thu c̣n nhỏ lắm, chắc mới vào trường QGNT.
 - C̣n cộ
 - Ư Thu có viết văn và làm rất nhiều thợ
 - Nếu có dịp tôi mời cô đọc thơtrong các chương tŕnh sắp tớị
 - Anh không ngại nếu Thu viết lời đàm thoại này trên diễn đàn.
 - Tôi là người an nhân tự tạị Cô viết đị
 - Thôi nhé, gặp anh sau, vào xem cây nhang đă tàn chưa rồi mới về.
 Ngay ngôi nhà số1, Ư Thu chắp tay và khấn thầm
 - Ư Thu về đây, sẽ hỏi Thầy Thích Chơn Thành cúng Thất Tuần vào ngày nào, 
      rồi Ư Thu sẽ mua hoa mang tới nhé.
 Bài thơ sau mong anh sớm siêu thoát về cơi Vĩnh Hằng
 
 ĐẾN THĂM ĐỒNG MÔN
 Chiều nay đă ghé thăm anh,
 b́nh tro để đấy trời xanh tối dần.
 Lời Kinh Tụng Niệm xa gần,
 quên đi cơi thế dương trần đắng caỵ
 Và đời bể khổ mưa mây,
 buông xuôi một kiếp từ nay giă từ.
 Quy Y Phật độ tâm tư,
 về nơi Vĩnh Cửu âm như nhẹ nhàng.
 Anh đi để lại ḷng vàng,
 bao năm cống hiến đâu màng lợi danh.
 Nhưng rồi số phận mong manh,
 ra đi để lại người ngăn cách buồn.
 B́nh Tro ảnh ấy luôn luôn,
 ngôi nhà mở cửa lời tuôn sự t́nh.
 Ṿng tay khấn vái tâm b́nh,
 mong anh siêu thoát lời Kinh Tụng về.
 
 Ư Thu c̣n nhớ câu sau đây hỏi vợ anh P.H.Thừa:
 - Phải anh chị là người rất thân cận với Anh Nguyễn Duy Tín phải không?
 P.H. Thừa hùng hổ trả lời:
 - Tôi mới là người thân nhất đây nầỵ
 - Anh Thừa ơ! Ư Thu muốn t́m một "Đồng Minh " để san sẻ với ḿnh.
 Nhà Anh lối ngơ về đâu,để Thu t́m tới bàn mau nỗi chờ.
 Mười giờ lạnh lẽ sương mờ,(10 :00 PM)
 hư hư ảo ảo bóng ngờ băi saụ
 Có người thơ thẩn ḷng đau,
 con đường trước mặt trao nhau tấm ḷng.
 
 Tác giả : Trần Ư Thu
 Viết ngày : 26/02/2009
 
  |