Oahu
Molokai
Maui
Lanai
Big Island
Kauai
Sweet Island Fruits of Hawaii
Mangos & Mountain ApplesAlthough not native to the Islands of Hawai'i many
of the favorite island fruits were introduced to Hawai'i a very long time
ago and are very significant to the people of Hawai'i. Besides the ever so
popular coconut and the sweet tasting pineapple Hawai'i is home to several
exotic scrumptious fruits.
There are several species of mango growing in
Hawai'i. The Hayden Mango is the most popular and the best tasting.
Whether eaten ripe and juicy or green with shoyu and sugar, mango is one
of the most desired fruits to the local people.
Papaya, with its growing popularity has become a favorite for breakfast
and now in fruit salads worldwide. Green papaya is used for cooking sort
of like a vegetable, similar to squash. Guava is well known amongst the
locals. Grown both commercially and in the wild, guava has more vitamin C
than an orange. In the same family, the Yellow Cattley Guava known simply
as "Guivee" by the island kids flourishes throughout the Puna District of
the Big Island.
Papaya, Surinam Cherry & Star Fruit
Lychee, with it's red leathery skin and it's sweet white filling is a
favorite of many local residents. The domesticated Lychee Trees could be
found in backyards across the state. There's an uncontrollable urge to
sneak into a neighbor's backyard just to pick lychee off the tree.
In rural parts of Hawai'i Mountain Apples are picked off trees with a long
bamboo poll with a wire rim and bag on the end. Avocado Pears are great
tasting cut in half, seed removed and eaten with a spoon. Passion Fruit
known as Lilikoi in Hawai'i has always been a great treat. Somewhat tart,
although some people can never get enough of them.
Cattley Guava & LycheeAll the hard work of boiling and frying Ulu (called
Bread Fruit outside of Hawai'i) seems well worth it after tasting this
Hawaiian favorite. I have always been amused with slicing up the Star
Fruit (sometimes called "five fingers") to form little star shapes. Very
juicy, the Star Fruit has a citrus like sweetness and texture.
Not as well known, the Surinam Cherry has a pumpkin like shape, but only
an inch in diameter. Surinam Cherry's would turn bright yellow, orange,
and red during different stages of its life.
Biển
Makena và đôi dép
Không biết cô đã đọc đi đọc lại bao nhiêu
lần bài thơ ấy . Đã 6 năm qua, khi một người
quen gửi cho cô "Bài Thơ về đôi dép"
lòng cô cứ bồi hồi cảm xúc vì mường
tượng ra hình ảnh đôi dép lúc có đôi bên nhau ,
chắc chúng nó cũng cảm thấy hạnh phúc .
Và cái ngơ ngác lạc lõng khi thất lạc nhau .
Cám ơn tác giả Nguyễn Trung Kiên với lời thơ
mộc mạc nhưng đầy ắp những chân tình .
Bài thơ về đôi dép
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau từ bao giờ
Có yêu đâu mà chẳng rơì nửa bước
cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước , cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm, nhưng ngươì đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phiá
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cũng chênh vênh
Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu một chiếc ở một bên phải trái
Nhưng anh yêu em bởi những điêù ngược lại
Gắn bó đơì nhau một bước đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia...
.....
Buổi chiều hôm ấy nắng vàng rực rỡ ,
cô lang thang trên bãi biển Makena ở hải đảo Maui .
Bãi cát vàng mịn như màu đường vàng, nước biển xanh
biêng biếc màu Ngọc Bích . (không phải màu xanh da trời)
Biển nhiều sóng lớn, nhưng thiên hạ vẫn ngụp lặn
vui đuà với từng đợt sóng .
Sóng xô mạnh vào bờ rồi xoáy mạnh như cơn lũ .
Cô đứng nhìn như thu vào tầm mắt những hình ảnh đẹp
của biển : Nắng vàng, biển xanh , cát mịn , những
con sóng bạc đầu .
Và cô chợt nhớ tới "Bài thơ về đôi dép" .
Cô muốn mượn hình ảnh để làm sống động thêm
lời thơ . Cô loay hoay đặt đôi dép lên bãi cát .
Đôi dép màu trắng , chiếc quai nhiều màu sắc làm
vui mắt .
Ngắm nghiá, rồi cô canh máy hình , chờ từng cơn sóng
vỗ vào bờ, từng con sóng lại rút từ từ ra khơi .
Hai chiếc dép trôi bập bồng như đang đuà giỡn
trên mặt nước .
Nhưng ai ngờ! một cơn sóng lớn ập tới, dội ướt
cả nửa người cô . Giòng nước xoáy mạnh làm đôi dép
cuốn thật xa ra ngoài biển .
Cô đứng ngẩn ngơ nhìn theo , không còn dấu tích gì của
hai chiếc dép .
Lòng chợt nghĩ tới những chuyến tàu năm xưa,
vội vàng ra khơi dù biết bao giông tố đang chờ trước mặt .
Nhưng vì hai chữ TỰ DO , người ta đã bất chấp hiểm nghèo,
phó mặc sinh mệnh để lênh đênh trong những đêm mịt mù
bão tố .
Biển ở đâu cũng đẹp . Hôm nay cô đứng đây
nghịch đuà với biển của Hawaii , để ngắm đôi dép trôi
bập bồng . Thì hơn 20 năm trước biển dĐông là
cơn ác mộng của hàng trăm ngàn người .
Ngoài khơi của biển Songkla , Bidong chắc hẳn đã có
cả ngàn đôi dép trôi vật vờ giữa đại dương
khi con thuyền vỡ nát . Những đôi dép đó dù có nhiều
màu sắc , nhưng chúng làm sao vui tươi được khi
những người mang nó đã bị nhận chìm dưới lòng
biển ?
Ngoài những cơn thịnh nộ của Biển đêm , Họ còn phải
đối diện với cạm bẫy của loài người (có còn gọi là
"loài người" không ? )
Nước mắt dù có đổ xuống thì cũng không xoá sạch
những bi thương mà người dân Việt phải trải qua hơn
3 thập niên qua .
"Khóc cươì theo mệnh nước nổi trôi"
có lẽ phải nói là "chết theo vận nước " mới đủ
Ở đó có những mảnh đời tan vỡ . Những cô thiếu nữ
ngây thơ đánh đổi tự do bằng giá quá đắt .
Và đến bây giờ, phong trào vượt biển đã trở
thành lịch sử bi thương nhất . Thì vẫn có cả trăm
ngàn người con gái VN ở thế hệ sau lại tiếp
tục phải trả giá bằng con đường nhọc nhằn khác
để rời khỏi quê hương .
....
Đầu óc cô mênh mang nghĩ tới nhiều chuyện cùng
một lúc .
Sóng vẫn vô tình nhận chìm những giấc mơ .
Cô vẫn đứng như chờ một phép lạ nào đó mang trả lại
đôi dép để cô có dịp thực hiện "tác phẩm" lồng thơ
vào ảnh !
Bất chợt một người đàn ông bơi từ xa và đi tới bên
cô , ông ta đưa cho cô 1 chiếc dép .
Cô ngạc nhiên xen lẫn thích thú ! cô không ngờ giữa giòng
người đang vui đuà với sóng biển cũng có 1 ngươì nhìn
thấy cô đứng nhìn theo đôi dép bị cuốn vào cơn sóng lớn .
Cô cám ơn người đàn ông tốt bụng .( quên không xin chụp ông
một tấm hình nhỉ ?)
Cô tần ngần nhìn chiếc dép trên tay
"Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia..."
Ý nghĩ thả lại chiếc này lại với biển để có thể nó
sẽ gặp lại chiếc kia . Chứ mang về làm chi 1 chiếc .
Thì ô kià ! một đợt sóng xô vào bờ , chiếc dép thứ 2
trôi bập bồng trước mặt cô như vẫy tay chào chiếc
thứ nhất cô đang cầm trên tay .
Niềm vui vỡ oà như vừa tìm được cái gì đánh mất .
Cô vội vàng chạy theo sóng để vớt chiếc dép tưởng đâu
đã lạc nhau mãi mãi .
Đôi dép cùng cô miệt mài đi trên hải đảo với sóng
với cát mịn .
Và cùng cô leo lên những bậc thang cao vút cuả chiếc phi cơ
để bay trở lại đất liền .
"Đi lên non cao , đi về biển rộng
Đôi chân nhân gian chưa từng độ lượng
chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà ..."
Nhớ về Makena Beach , Maui
Tháng 10/ 2007
PNQT
|
|
Gởi ACE câu chuyện ngắn của PNQT ,PNQT là
cô em gái
út của một Vị giáo sư dạy QGNT
Nếu ai hỏi tôi mang gì về sau chuyến đi Hawaii .
Thì dĩ nhiên ngoài biển xanh, cát mịn, những ngọn
núi cao chót vót , trái cây của vùng nhiệt đới vv...Thì
tôi mang về hình ảnh "Trên đỉnh đồi nỗi nhớ"
Hai ngày cuối của chuyến du lịch, lấy chuyến bay từ Maui
trở lại Honolulu để về đất liền .
Dương có người bạn , ngày xưa học cùng khóa Không Quân .
Cứ nghe tên là hết hồn : "Diêm Vương"
Tôi tưởng đó là nick name , thì Dương bảo :
- Tên thật chứ đâu phải nick name .
Thì ra tên anh ta là "Vương Tuấn Dziễm", bây giờ qua Mỹ
viết ngược lại là "Dziem Vuong" (xin phép
anh Dziem Vuong nha, vì phải viết tên thật)
Dương hỏi:
- Tôi còn ở đây 2 ngày, Bác còn chỗ nào đặc biệt chỉ
cho tôi đi .
Anh "Diêm Vương" hỏi lại :
- Ông có lên thăm nghiã trang chưa ?
Vừa nghe câu đó , tôi phì cười . Còn Dương thì :
- Bỏ mẹ ! Diêm Vương chỉ đường đến nghĩa trang thì
hết đời !!
......
Từ lầu 13 của khách sạn, nhìn xéo xuống một góc biển
và 1 góc phố xá .
Sáng sớm , mới có hơn 6 giờ sáng, tôi đã khăn gói 1 mình xuống biển . Đi
bộ trên bãi cát dọc theo biển Waikiki, không khí
trong lành mát dịu . Bình minh với sóng biển rì rào
và đàn chim thức sớm ríu rít , cảm thấy bình yên hơn bất cứ
lúc nào .
Đi bộ thật xa, qua những khu khách sạn đắt tiền, tôi mới
"khám phá" ra bãi cát nơi khách sạn giàu cũng "mịn" hơn những bãi
công cộng !!! (có lẽ họ lọc hết đá sỏi nên không dẵm
vào hòn nào cả)quả thật có "tiền" thì cát biển cũng đẹp hơn !!!
Đi đến lúc mỏi chân, tôi mới xuống biển , bãi Waikiki có
một khúc họ ngăn một dãy đá thành một cái "Bay " nho nhỏ .
Lúc ngồi , nước chưa đến vai . Dựa lưng vào vách đá, tha
hồ nghịch sóng và cát mịn . Nước trong có
thể nhìn xuống bàn chân , và trong hốc đá
có những đàn cá con bơi từng đàn . Thân nó trong
veo, chỉ có hai con mắt là hai đốm đen nhỏ xíu .
Ở xứ sở bình yên này, những con chim cứ nhẩn nha đi trên
bãi cát . Chúng nó gần gũi với loài người vì không sợ bị
làm món "bồ câu quay" . Lũ cá bơi tung tăng xuôi ngược theo giòng
nước mà không sợ làm món "cá kèo kho" .
Thời đại văn minh có cái thú là vừa tắm biển vừa nói điện
thoại với người ở cách xa cả mấy ngàn miles . Tuy không gian xa vời
vợi , nhưng nếu muốn giữ liên lạc thì vẫn cảm thấy gần guĩ qua giọng nói
tiếng cười .
Có nhỏ MT réo ron :
- Chị có ăn đu đủ 3 trái 1 đồng không ?
- Chị mua 7 trái 1 đồng , ăn đã điếu luôn .
- Sao rẻ vậy ?
- Thì tại đi chợ thuộc loại chợ "chồm hổm" của dân điạ phương ,vô tình đi
ngang . Hôm đó cũng chiều chiều rôì , nên chắc người
ta bán rẻ để dọn hàng .
Tả một lô chôm chôm , nhãn , xoài ,na ... cho con nhỏ thèm chơi !
Xoài ở đây nhỏ nhỏ (chỉ lớn hơn quả Quéo) mà thơm ngon lạ lùng .
Nhãn ngọt và mọng nước , cắn khẽ 1 cái nước phọt ra ...oh là la .
Nhưng mà vẫn còn ấm ức vì không được nếm qủa Vú sữa nào,
và nhất là không được vào vườn trái cây để leo trèo và tự tay
mình hái .
Chị "làu bàu" : vậy mà cứ tưởng kỳ này được ăn vú sữa .
Thì cousin nói "mình có rồi mà đi đâu cũng đòi zú sữa "
Nhỏ MT cười hi hí :
- Anh Dương thiệt là nham nhở ! rồi chị trả lời sao ?
Chị nói : "Z...ú này chưa có sữa" hahhaha
Làm nhỏ MT cười ha hả :
- Chị còn "super" hơn anh Dương :-):-)
Tán nhảm với nhỏ MT một hồi, đã sắp đến giờ nhỏ tan sở
(9 giờ sáng ở HI đã là 3 giờ chiều miền đông bắc) .
....
Gọi hỏi thăm "ông anh yêu vấu" mới đi công tác hơn 1 tháng ở
Đài Bắc . Không thấy ổng bắt phone !
"Chắc lại đi với bà nào rồi! "
Lát sau ông anh gọi lại :
- Anh vừa đánh Tennis xong, em làm gì đấy ?
- Em đang nghịch nước biển
- Em có gặp 2 ông cha cố nào không ?
- Hai ông cha cố nào, anh ?
- Cái chuyện vui hôm nọ anh kể cho em nghe đó
- Anh kể lại được không ? em ra hải đảo mấy ngày mà
bỏ quên chuyện dĩ vãng lại ở đất liền rồi . hí hí
- Cái con bé này, chưa già mà đã lãng trí !
(heheh nói chuyện với chị CẩmTrang và anh Hùng thì cứ tưởng
mình còn "Bé" mãi !) Mà "Bé" thật chứ bộ !
Hôm đó đi bộ dọc theo con phố mua mấy món đồ kỷ
niệm và mấy chai rượu nhỏ xíu bằng ngón tayđể mang về nhà chưng trong tủ
kiếng .
Anh chàng "cashier" còn hỏi :
- Cô mua để uống hả
- Tôi mua về chưng , chứ ai uống chai nhỏ xíu như vầy ?
Ánh mắt anh chàng nhìn tôi có vẻ "nghi ngờ" :
- Tôi cần coi ID của cô .
Trong bụng muốn "chửi" - "Tao già hơn double tuổi mày à "
mà ráng hỏi cho lịch sự :
- Anh nghĩ tôi bao nhiêu tuổi mà hỏi ID của tôi chứ ?
Chắc "thằng nhóc" nhìn kỹ mới thấy vài "vết chân chim" nên
không đòi coi ID nữa ! Rõ khỉ !
Ủa quên ! đang nghe anh Hùng kể chuyện "Hai ông Cha cố "
Có hai ông Cha rủ nhau đi biển (dĩ nhiên là đi lén)
Hai ông ngồi ngắm nghiá mấy cô mặc Bikini thật là "hot" .
Có hai cô đi ngang, thân hình thon gọn trông mi nhon với mái tóc "Demi
Gason" .
Hai cô gật đầu chào hai ông :
- Chào hai Cha .
Hai ông Cha Cố ngạc nhiên :
- Mình chỉ mặc quần tắm chứ có mặc áo nhà dòng
đâu mà hai con bé kia biết mình là Cha nhỉ ?
Lát sau, hai cô kia lại đi ngang qua, lại gật đầu chào :
- Chào hai Cha .
- Này, sao hai cô biết chúng tôi là Cha vậy ?
- Ơ ! Hai Cha không nhận ra chúng tôi à ? Chúng tôi là "sơ"Anna và Marry
đây mà !! (hehehe)
Nghe xong mới nhớ mình nghe rồi !
Được thêm một trận cười cho vui !
Mãi gần 10 giờ , nắng sắp lên đỉnh đầu mới thấy cousin Dương lò dò xuống
bãi .
- Giờ này mới xuống ? đi vacation mà ngủ hoài !
- Em lái xe mệt bỏ xừ ,thì phải ngủ chứ . Chị ngồi không
ngắm trời ngắm đất rồi nằm phưỡn trên xe ngủ .
- Ai ngủ hồi nào, tại hôm đó bị nghẹt muĩ rồi
uống thuốc vào chứ bộ
Tiếng bà chị :
- Hai cái đứa này, đi chơi mà cũng cãi nhau suốt ngày . (hehe)
cãi cho zui mà .
Gần 12 giờ trưa mới đủng đỉnh lên phòng sửa soạn đi
thăm "Nghĩa Trang" theo lời dặn của anh "Diêm Vương"
Từ Waikiki đi đến khu Nghiã Trang Quốc Gia "National
Memorial Cemetery of The Pacific" khoảng 30 ' lái xe .
Nằm trên đỉnh cao , có thể nhìn bao quát cả thành phố Honolulu .
Vì lên trễ nên nắng cũng gắt , nên chỉ lẩn quẩn ở khu cổng ra vào và khu
trước .
Mộ bia ở đây, người ta không xây bia đứng như Nghiã
Trang ở Washington D.C , mà tất cả làm bia nằm
sát mặt cỏ . Nên trông không được trang trọng , nhìn xa
xa tưởng là công viên .
Chụp hình một lát , nắng bắt đầu gắt, nên chuồn mất!
không lên đỉnh đồi như lời anh Diêm Vương căn dặn .
.....
Chiều 6 giờ đi với anh "Diêm Vương" ăn bò nhúng dấm và
bò nướng vỉ . (Lúc đầu "dân đất liền" tính hỏi đi ăn
"món thổ dân Hawaii" cho biết mùi , mà thôi! cuối cùng lại "ta về
ta tắm ao ta " cho chắc ăn .
Anh DV thật "nice", tặng 3 vòng hoa tươi đeo cổ theo kiểu Hawaii .
Đàn bà thì hoa Lan , còn của đàn ông là chuỗi hột xanh xanh
(gọi là cái gì quên rồi)
Vừa nhâm nhi bò chấm mắm nêm, "Chúa đảo" hỏi về chuyến
du ngoạn thăm Nghĩa Trang buổi sáng ra sao . Khi nghe "3 du khách"
bảo là chỉ đứng trước cổng chứ không lên đỉnh
đồi . Anh DV la toáng :
- Ôi giời đã lên đến Nghiã Trang mà còn không lên đỉnh đồi ,
Tôi chán Bác quá ! phải lên đấy mới nhìn thấy hết góc cạnh
của Honolulu .
Tôi và cousin lại "chọt" nhau :
- See ! I told you !
Quay qua phân bua với anh DV :
- Em bảo "nó" lên mà "nó" không chịu lên , than đi bộ mệt quá !
- Tôi bảo đảm với ông là lái xe lên đó rồi đi bộ một khúc
thôi , chứ không phải leo trèo xa xôi gì cả .
Tôi nói với Dương :
- Mình phải nghe lời anh DV, sáng mai phải "uýnh trận cuối cùng" trước khi
rời Hải đảo này chứ .
Ăn uống no say, món dessert là món kem dừa ngon quá chừng .
Cám ơn anh DV đã cho hoa đẹp và bữa ăn ngon .Và được chụp hình
với "con chim thật đẹp" nữa chứ !(hông dám nói "con chim của anh DV"
Hehehe)
Tôi chưa bao giờ thấy con chim nào đẹp như vậy . Có lẽ nó
thuộc loại Két nhỏ . Mỏ quặp , đầu và cổ màu cam tươi .
Cặp mắt màu đen lánh , viền ngoài là màu
trắng . Cánh và đuôi màu vàng ánh , maù
đen tuyền ở khúc đuôi .
Nó hót véo von , và cho nó đậu trên vai chụp hình .
Nó quẹt quẹt cái mỏ lên vai mình, thấy dễ thương gì đâu
Tôi khen :
- Anh DV có con chim đẹp quá !
Nói xong mà bật cười :-)
....
Buổi sáng cuối cùng, thu dọn hành lý rồi trực chỉ Nghĩa Trang .
Hôm qua đã chụp ở cổng trước rồi , nên sáng này lái thẳng
lên đỉnh đồi . Đậu xe ở khu parking cách đó khá gần, rồi
đi bộ lên đồi .
Đường lên dốc và hai bên là hai dãy bia đá khắc tên tưởng
niệm những trận mà người Mỹ đã tham chiến
.
Mặt đá hoa cương màu xám khắc chữđen . Bất chợt tôi nhìn thấy hai tấm bia
nổi bật với Lá Cờ Vàng Ba sọc đỏ .
Tôi la lên :
- Ý trời ! cờ của mình .
Cảm giác xúc động không thể nào tả được . Giữa nơi xa xôi
trên mảnh đất của xứ ngươì, trong Nghiã Trang Quân Đội của
Mỹ mà có bia đá in cờ và khắc chữ Viê.tNam :
"Tổ Quốc Ghi Ân " "Vị Quốc Vong Thân"
Gió sớm mai nhè nhẹ thổi trong ánh nắng bình minh .
Chúng tôi vẫn còn quê hương dù là đang ở cách xa cả nửa vòng trái đất .
Viết bài này để nhớ chuyến đi Hawaii và cám ơn anh Vương Tuấn Dziễm (bạn
của Dương Bùi)
Tháng 10/2007
PNQT
|