Về Hiu
Một bữa nọ, vợ tôi và tôi vào ghé vào một cửa hàng mua sắm và đi bộ lòng vòng.
Khi chúng tôi ra ngoài, có một ông cảnh sát đang viết giấy phạt chiếc xe đang đậu. Chúng tôi đến gặp ông ấy và tôi nói: "Thôi nào, ông bạn, già rồi, thông cảm cho tụi này chút xíu đi...?
Ông ấy phớt lờ chúng tôi và tiếp tục viết biên bản phạt.
Tôi buột miệng mắng ông ấy là "Thằng Điên".
Ông ấy trừng mắt nhìn tôi và bắt đầu viết một biên bản phạt khác vì tội lốp xe bị mòn.
Thế là bà vợ gọi ông ấy là "Thằng Khùng".
Ông ấy viết xong giấy phạt thứ hai và dán nó lên kính chắn gió cùng với giấy phạt đầu tiên.
Sau đó, ông ấy bắt đầu viết thêm các giấy phạt khác, cứ như vậy trong khoảng 20 phút.
Chúng tôi càng chửi ông ấy, ông ấy càng viết thêm giấy phạt.
Ngay lúc đó, xe buýt của chúng tôi đến, chúng tôi leo lên xe và về nhà.
Chúng tôi cố gắng vui vẻ một chút mỗi ngày vì đã nghỉ hưu rồi.
Điều này rất quan trọng ở độ tuổi của chúng tôi.
Thằng đó là thằng nào vậy?
Một ngày trời nắng đẹp, hai người đàn ông đang ngồi trong quán rượu uống bia, một người quay sang người kia và nói: "Anh có thấy anh chàng kia không? Anh ta trông giống hệt tôi! Tôi nghĩ mình sẽ đến đó và nói chuyện với anh ấy".
Nói xong, anh ta đến chỗ người đàn ông kia và vỗ vai anh ta,
"Xin lỗi, thưa ông", anh ta bắt đầu
"Nhưng tôi thấy anh trông giống y hệt tôi!"
Người đàn ông thứ hai quay lại và nói: "Ừ, tôi cũng thấy vậy, anh quê ở đâu vậy?"
"Ồ tôi là dân Ông Tạ đây", người đàn ông nói
Người đàn ông thứ hai sửng sốt nói: " Ồ, tôi cũng vậy! Cũng là dân Ông Tạ, à mà anh sống ở khu nào thế?"
"Ở khu Cổng Bom". Người đàn ông thứ hai trả lời: "Tôi cũng vậy! Anh ở số nhà mấy vậy?"
Người đàn ông thứ nhất nói: "162"
Người đàn ông thứ hai sốc quá, trả lời ngay : "Tôi cũng vậy! Thế bố mẹ anh tên gì vậy?"
"Ông Binh với bà Binh!"
Người đàn ông thứ hai kinh ngạc quá sức và nói: "Tôi cũng vậy! Thật không thể tin được!"
Và họ lại kêu thêm mộĩ người một chai bia nữa và tiếp tục nói chuyện khi các nhân viên phục vụ đổi ca.
Người nhân viên phục vụ mới bước vào, đến chỗ đồng nghiệp và hỏi:
“Hôm nay có gì lạ không ông anh ”
“Ồ, không có gì nhiều, hai anh em sanh đôi nhà ông trùm Binh lại say xỉn rồi.”
Cặp Vợ Chồng Già
Một cặp đôi lớn tuổi đang nằm trên giường vào một buổi tối nọ.
Người chồng đang ngủ, nhưng người vợ cảm thấy lãng mạn và muốn gợi chuyện.
Bà ấy nói, "Anh thường nắm tay em khi chúng ta mới quen nhau."
Ông mệt mỏi với tay qua, nắm tay bà một lúc, và cố gắng ngủ lại.
Một lát sau, bà ấy nói, "Sau đó anh thường hôn em."
Hơi bực mình, ông với tay qua, hôn nhẹ vào má của bà và nằm xuống tiếp tục ngủ.
Ba mươi giây sau, bà ấy nói.
"Sau đó anh thường cắn lên cổ em."
Quá mệt, ông ta ném chăn ra và ra khỏi giường.
"Ông định đi đâu dzậy?" bà ấy hỏi.
"Đi lấy răng!" ông trả lời.
Một giáo sư triết học đứng trước lớp với một số đồ vật để trên bàn trước mặt.
Khi lớp học bắt đầu, ông lặng lẽ cầm một lọ thủy tinh không rất lớn và rồi đổ đầy các cục đá vào, các cục đá có đường kính khoảng 5 hay 6 phân tây.
Sau đó, ông hỏi các sinh viên xem thấy cái lọ đã đầy chưa?
Họ đồng ý là đầy rồi.
Và tiếp theo, vị giáo sư cầm một hộp sỏi và đổ các viên sỏi này vào lọ.
Ông lắc nhẹ cái lọ.
Tất nhiên, những viên sỏi lăn vào khoảng trống giữa các viên đá.
Sau đó, ông lại hỏi các sinh viên xem lọ đã đầy chưa?
Họ đồng ý là đầy.
Giáo sư cầm một hộp cát và đổ vào cái lọ.
Tất nhiên, những hạt cát lấp đầy khoảng trống còn lại của lọ.
Sau đó, ông hỏi thêm một lần nữa xem lọ đã đầy chưa?
Các sinh viên đồng loạt trả lời là "Có, lọ đã đầy".
"Bây giờ", vị giáo sư nói, "tôi muốn các em nhận ra rằng chiếc lọ này tượng trưng cho cuộc sống của các em.
Đá là những thứ quan trọng trong cuộc đời: gia đình, bạn bè, bạn đời, sức khỏe, con cái bạn... những thứ mà nếu mọi thứ khác mất đi và chỉ còn lại chúng, cuộc sống của bạn vẫn trọn vẹn.
Những viên sỏi là những thứ khác quan trọng: như công việc, ngôi nhà, chiếc xe của bạn....
Cát là mọi thứ khác, những thứ nhỏ nhặt.”
“Nếu bạn cho cát vào lọ trước,” ông nói tiếp, “sẽ không còn chỗ cho những viên sỏi hay những viên đá.
Cuộc sống của bạn cũng vậy.
Nếu bạn dành toàn bộ thời gian và năng lượng vào những thứ nhỏ nhặt, bạn sẽ không bao giờ có chỗ cho những thứ quan trọng với mình.
Hãy chú ý đến những thứ quan trọng đối với hạnh phúc của bạn.
Chơi với con cái của bạn.
Dẫn bạn đời đi chơi, đi cấm trại, đi ăn...
Luôn có thời gian để đi làm, dọn dẹp nhà cửa, tổ chức các buổi tiệc tối hoặc sửa cái bếp hư, thay cái bóng đèn....”
“Hãy chăm sóc những viên đá trước, những thứ thực sự quan trọng.
Đặt ra các ưu tiên của bạn. Phần còn lại chỉ là cát.”
“Một chàng trai 24 tuổi nhìn ra từ cửa sổ toa xe lửa và hét lên…
Ông bố mỉm cười, và một cặp đôi trẻ ngồi gần đó, nhìn hành vi trẻ con của chàng trai 24 tuổi với vẻ thương hại.
Rồi, đột nhiên anh ta lại kêu lên…
"Bố ơi, nhìn kìa, mây đang chạy theo chúng ta kia kìa!’
Cặp đôi trẻ không thể cưỡng lại và nói với ông già…
"Sao ông không đưa con trai đi khám bác sĩ đi?’
Ông già mỉm cười và nói…"Tôi đã làm thế rồi và chúng tôi vừa mới từ bệnh viện về, con trai tôi bị mù từ khi sinh ra, hôm nay nó mới được chữa khỏi."
Mỗi người trên trái đất này đều có một câu chuyện. Đừng phán xét mọi người trước khi bạn thực sự hiểu họ. Sự thật có thể khiến bạn ngạc nhiên.”
Cách Làm Giàu
Một chàng trai trẻ hỏi một ông già giàu có rằng ông kiếm tiền bằng cách nào mà sao ông giàu vậy?
Ông già sờ vào chiếc áo complet và nói:
“Ồ, con trai, đó là năm 1932, thời kỳ cao điểm của cuộc Đại suy thoái của Hoa Kỳ và của thế giới.
Tôi chỉ còn lại một vài đồng xu cuối cùng.
Tôi đã đầu tư số xu đó vào một quả táo.
Tôi dành cả ngày để đánh bóng cho quả táo và đến cuối ngày, tôi đã bán quả táo bóng bẩy đó với giá mười xu.
Sáng hôm sau, tôi đầu tư mười xu đó vào hai quả táo.
Tôi dành cả ngày để đánh bóng hai quả táo ấy và bán cả hai quả lúc 5:00 chiều với giá 20 xu.
Tôi tiếp tục hệ thống này trong một tuần, đến cuối tuần đó tôi đã tích lũy được một gia tài trị giá là 6 đô la và 40 cents.
Sau đó, cha vợ tôi qua đời và để lại cho chúng tôi hai triệu đô la.”
Một ngày nọ, có chú chuột lỡ chân rơi vào thùng rượu. Ngay lúc đó có anh chàng mèo đi ngang qua và anh chàng nghe rõ tiếng động đậy dãy dụa của chú chuột đang cố gắng trèo ra khỏi thùng rượu.
“ Hey, sao chú mày la toáng lên như thế?” Chàng mèo cất tiếng hỏi.
“Tại vì em không trèo ra được, bác mèo ơi”. Chú chuột đáp lại.
“ Nếu tao kéo chú mày ra khỏi được, thì chú mày đền ơn tao bằng cái gì đây”. Chàng mèo hỏi.
“ Em sẽ cho bác bất cứ thứ gì bác muốn, bác muốn cái gì nào?”. Chú chuột trả lời.
“ Ừ đây là cái tao muốn,” chàng mèo nói, “ bất cứ khi nào tao gọi chú mày , chú mày phải ra trình diện tao tức thì, nghe chưa.”
“ Dạ em xin nghe,” chú chuột trả lời.
“ Mày thề đi!” Chàng mèo bắt chú chuột thề.
“ Em xin thề!” chú chuột khẳng định.
Rồi chàng mèo kéo chú chuột ra khỏi thùng rượu và cho chú chuột ra về lại hang lỗ của chú.
......Rồi, một ngày kia, khi chàng mèo đói quá, bèn nghĩ ra chú chuột. Chàng ta đi lại cái lỗ chuột và cất tiếng gọi chú chuột ra.
“ No!” Chú chuột nói vọng lên.
Chàng mèo la lớn với chú chuột:
“ Mày đã hứa rồi, hứa là phải giữ lời!”
Chú chuột tinh ranh mỉm cười:
“ Dạ, đúng, nhưng hôm nay em hổng có “xỉn”.
Khi đang lái xe trên đường, một cặp vợ chồng già dừng lại ở một quán ăn ven đường để ăn trưa. Sau khi ăn xong, họ rời khỏi nhà hàng và tiếp tục chuyến đi.
Khi rời đi rồi , người phụ nữ lớn tuổi mới biết là đã vô tình để quên chiếc kính của mình trên bàn tại quán ăn và bà đã không nhớ đến chúng cho đến khi họ lái xe được khoảng 40 phút.
Đến lúc đó, tình tiết càng thêm trầm trọng, họ phải đi một quãng đường khá xa mới tìm được chỗ quay đầu để quay xe lại quán để lấy kính cho bà.
Suốt chặng đường quay lại nhà hàng, người chồng già đã trở thành một ông già gắt gỏng khó chịu. Ông ta cọc cằn, mắng mỏ bà vợ không ngừng trong suốt chặng đường.
Cuối cùng họ đã đến nhà hàng và bà vợ thở phào nhẹ nhõm coi như thoát được cái gắt gỏng của ông chồng bên tai.
Khi bà vợ bước ra khỏi xe và vội vã vào trong nhà hàng để lấy kính, ông chồng già hét lên với bà: “Này bà vô trong coi rồi lấy dùm tôi cái mũ và cái thẻ visa của tôi để quên nhé..”
Một người làm nghề giao sữa nằm sắp chết trong bệnh viện, được bao quanh bởi hai đứa con trai, cô con gái, bà vợ và cô y tá đứng trông chừng.
Ông ta bắt đầu nói:
– Peter con trai trưởng của ba, ba để lại cho con những ngôi nhà ở Beverly nhé.
– Còn con gái yêu quý của ba mẹ, ba để lại cho con những căn nhà ở Los Angeles Plaza.
– Còn thằng Charlie, con trai út có tương lai còn dài của ba, ba để cho con các văn phòng ở Trung tâm Thành phố nhé.
– Còn em, vợ yêu quý của anh, thì có ba tòa nhà dân cư cao chót vót ở khu trung tâm thành phố.
- Người y tá nãy giờ đứng nghe xong rất là ấn tượng và nói với người vợ: “Thưa bà, không ngờ chồng bà lại giàu đến thế, nhiều nhà cửa, phòng ốc. Ông ấy để lại nhiều tài sản quá! Gia đình của bà quả thật là may mắn!!!”
- Người vợ đáp lại: “Giàu??? May mắn??? Cái khỉ khô... Cô đang đùa tôi í à !!!?? Ông ấy là người đi giao sữa !!! Đó là những tuyến đường mà ông ấy đi giao sữa hàng ngày !!!!”
- Chàng Joey đang học ở trường đại học và nhân dịp Noel chàng về nhà thăm gia đình cũng như gặp gỡ bạn bè.
...Một hôm, Joey ngồi ăn trưa với bố mẹ. Bà mẹ mang ra cái đĩa có hai quả trứng luộc. Chàng Joey muốn chứng tỏ là mình học giỏi, là thông minh, vì chàng được tiếng là sinh viên giỏi trong lớp, chàng ta lấy một quả trứng và dấu đi.
- Sau đó anh chàng Joey hỏi bố mình:
“ Bố, bố thấy có mấy quả trứng trên cái đĩa?
“Ồ, một trái”, ông bố trả lời.
Joey bỏ quả trứng mà chàng ta dấu dưới bàn, lại lên trên đĩa và lại hỏi bố:
“ Bây giờ bố thấy có bao nhiêu quả?”
“ Hai trái”, ông bố trả lời.
Joey hồ hởi: “Ồ, thật tuyệt vời, hai quả bố thấy bây giờ, cộng thêm một quả bố thấy lúc nãy, thì có phải tổng cộng là ba quả không?”
Ông bố ngơ ngác chẳng hiểu gì. Ông chỉ thấy trên đĩa có hai trái chứ không phải là ba trái như thằng con mình tuyên bố. Bà mẹ nãy giờ ngồi nghe hai bố con nói chuyện, và bà cũng tinh ý nên nói ngay:
“Phải rồi, có ba quả, má lấy một quả, cho ba con một quả, còn quả thứ ba thì dành cho con nhé..”
(Trong môn toán học người ta gọi cách tính này là "Differential Calculus )
Có ông kia ra chợ mua được bốn con lừa, con nào nhìn cũng hiền lành đẹp đẽ sạch sẽ. Ông ta cưỡi trên lưng một con và mau mau về nhà để khoe với vợ.
Trên đường đi ông cứ đếm các con lừa: một, hai, ba.....
Ông lại lẩm nhẩm đếm: một, hai ba.....Kỳ quá ???
"Ông nội" quên đếm con ông đang cưỡi.
- Về đến nhà ông càm ràm với vợ:
“ Bà ơi, tôi mới mua bốn con lừa sáng nay ở chợ mà sao nãy giờ tôi thấy chỉ có ba con ....”
Bà vợ tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn chằm vào ông chồng trả lời:
“ Lạ thật đấy ông ạ, ông thấy có ba con, còn tôi thì thấy tới năm con.”
Có người nông dân ở vùng quê nọ một hôm nói với đứa con trai:
“ Hôm nay là ngày họp chợ phiên trên phố, bố con mình lên đó xem có thứ gì mình cần mua về dùng...”
...Và hai bố con dẫn theo con ngựa để cho nó chở số hàng hóa sau khi mua sắm trên đường trở về nhà.
Hai bố con ra đi thật sớm, con ngựa lưng trống không và hai bố con thong dong thả bộ trên đường đi đến chợ.
... Dọc đường họ gặp một nhóm người đi ngược đường. Nhóm người này nói với hai bố con là :
“ sao hai bố con mày dại thế, cứ lội bộ cho mệt trong khi có con ngựa thì không cưỡi cho khỏe.”
- Sau khi nghe xong ông bố hỏi ý kiến thằng con thì thằng con công nhận là nghe họ nói có lý, vì con ngựa bỏ không chở gì phí đi cho nên ông bố và đứa con một trong hai người nên leo lên lưng ngựa ngồi cho khỏe.
Thế rồi ông bố bảo thằng con lên ngựa và họ tiếp tục cuộc hành trình.
...Sau đó không lâu họ lại gặp một đám người khác cũng quay về từ phố chợ. Đám này bàn tán rằng :
” Ông bố này điên hay sao mà ông đã già yếu mệt mỏi mà lại đi bộ dưới đường, còn thằng con trai tráng khỏe mạnh lại ngồi trên lưng ngựa thế kia, thế là thế nào ?”
-Ông bố lại hỏi ý kiến thằng con và thằng con lại nói là đám các ông đó nói có lý lắm. Và rồi thằng con leo xuống và cho ông bố lên ngựa tiếp tục đi.
.... Vài phút sau, lại một số ông đàn ông khác cũng từ trên phố về đã chỉ trích ông bố. Theo họ thì thằng con trai nhìn có vẻ yếu đuối không nên để nó đi bộ như thế.
Và rồi ông bố bảo thằng con leo lên lưng ngựa ngồi với ông cho khỏe. Rồi hai bố con cùng ngồi trên lưng ngựa chậm rãi tiến bước.
....Rồi khi sắp tới chợ lại có một nhóm các ông các bà khác mới rời chợ gặp và mắng mỏ hai bố con, họ nói rằng:
“Làm sao mà con ngựa gầy ốm thế kia lại phải chở hai ông to béo nặng nề, thật không hiểu nổi...”
- Ông bố nghe xong bảo với thằng con xem có cách nào đi để hai bố con không còn bị ai chỉ trích mắng mỏ nữa hay không, và sau cùng hai bố con thấy chỉ có cách duy nhất để không bị ai chửi rủa nữa là phải vác con ngựa lên thôi.
... Và vì vậy mà khi tới chợ hai bố con vác con ngựa trên vai, nhưng.... như vậy đó, mà vẫn còn có nhiều người chỉ trích họ này kia....
- Một đêm nọ, ông chủ kêu người đầy tớ ra đóng cửa nhà lại. Người đầy tớ vì quá lười không muốn dậy nên trả lời ông chủ là cánh cửa đã đóng rồi.
- Sáng hôm sau ông chủ kêu người đầy tớ ra mở cửa cho sáng sủa nhà cửa, và người đầy tớ nóí : “cửa đã mở rồi ông chủ.”
Dĩ nhiên người đầy tớ biết là ông chủ muốn mở cửa mỗi buổi sáng nên anh ta không bao giờ đóng vào ban đêm.
- Ông chủ khám phá ra là người đầy tớ lười biếng không bao giờ đóng hay mở cánh cửa cả. Nếu cánh cửa mở thì nó sẽ mở hoài, còn nếu cửa được đóng, thì nó sẽ đóng hoài.
Người đầy tớ cứ nằm dài trên giường từ sáng đến trưa, từ trưa đến chiều.
Ông chủ giận lắm, đòi tên đầy tớ thức dậy ra khỏi giường:
“ Này, trời đã sáng bạch ra rồi. Dậy đi còn làm việc nữa..”
“ Nếu trời sáng rồi thì cho tôi cái gì ăn đã, rồi mần gì thì mần...” người đầy tớ trả lời ngon lành.
“ Thiệt....mày ...mày chỉ muốn ăn mà không muốn làm...dậy đi trời lại tối rồi...”
“ Vậy hả, nếu trời tối rồi , thì tôi đi ngủ đây.”
......Vậy đó, và mọi người lại đi vào giường và ngủ.
Đến nửa khuya, ông chủ hỏi vọng ra :”Trời có đang mưa không đấy?”
Người đầy tớ nghe vậy thay vì dậy đi ra ngoài coi, gọi ngay con chó thường nằm bên ngoài nhà vô và rờ mõm con chó thấy khô queo, nên trả lời:
“ Trời không có mưa đâu ông chủ.”
- Vào một đêm nữa, ông chủ hỏi người đầy tớ xem có củi lửa trong lò sưởi không mà sao lạnh quá vậy. Người đầy tớ kêu con mèo lại và rờ lông con mèo xem lông có ấm không. Thấy lông con mèo lạnh, anh ta trả lời ông chủ:
“ Ông chủ ơi, không có lửa trong lò sưởi đâu.”
Ông Chủ: ?????