|
---|
Ghi chú:
-Yamato là vùng thuộc quận hạt Nara bây giờ.
-Hasedera là ngôi chùa Phật Giáo ở thành phố Sakurai, quận hạt Nara. Ngôi chùa được xây dựng từ thế kỷ thứ tám và hiện nay vẫn còn.
- Ngày xưa lâu lắm rồi, tại vùng Yamato, có một anh chàng trẻ khỏe sống trơ trụi một mình. Anh ta chả có cái gì cả, người ta thì bốn không chứ anh chàng này có tới sáu bảy không lận, này nhá: không cha, không mẹ, không vợ, không con, không bạn bè, không sư phụ và không tiền, một xu cũng không.
- Rồi không biết mần sao mà sống đây, ngày nọ anh chàng đi lên một ngôi chùa có tên là chùa Hasedera và cầu nguyện với Kannon là vị thần linh về sự thương cảm: ”Kính xin ngài cho con biết con phải làm sao để sống còn với xã hội bên ngoài. Con sẽ ở lì tại chùa này cho tới khi ngài cho con biết.”
- Vài ngày sau, chàng trai trẻ mơ thấy một ông già xuất hiện.
“Nhanh lên,” trong giấc mơ ông già nói với anh chàng. “Rời khỏi nơi đây. Khi cậu bước qua cánh cửa chùa, bất cứ thứ gì mà cậu sờ vào đầu tiên, thì giữ kỹ cái đó nhé. Rồi cậu sẽ được may mắn.”
- Khi tỉnh dậy, chàng trai trẻ ra khỏi chùa ngay lập tức. Khi bước chân qua cổng chùa, chàng bị vấp té ngã dúi xuống đất. Khi bị té, tự nhiên không nghĩ ngợi gì, chàng với lấy cọng rơm đang nằm dưới đất. Rồi nghĩ tới lời căn dặn của ông già trong giấc mơ dặn chàng là nhớ giữ lấy vật gì mà chàng đụng tới trước nhất sau khi ra khỏi cổng chùa.
- Và rồi khi thả bộ dọc con đường, đang đi bỗng có một con chuồn chuồn cứ bay lượn lòng vòng chung quanh mặt chàng, với tiếng vo vo rất là khó chịu. Chàng trai trẻ đành dơ tay bắt con chuồn chuồn và cột ngang bụng nó lại với sợi rơm vừa nhặt được ở cổng chùa. Tuy bị buộc lại như vậy, con chuồn chuồn vẫn cứ bay vòng vòng kêu vo vo.
- Đi được chút xíu, chàng trai thấy một người nữ trông có vẻ đài các, một vị võ sỹ đạo và một đứa con trai nhỏ đang đi ngược lại về phía mình. Họ cũng đang đi hướng về phía nhà chùa Hasedera. Đứa con trai chỉ tay về phía con chuồn chuồn đang bay và nói là nó muốn có cái đó.
“Thật là ngại ngùng nói với cậu,” người võ sỹ đạo nói với chàng trai, “cậu có thể cho ông chủ nhỏ (con của cấp lớn) tôi sợi dây rơm với con chuồn chuồn không?”
- Chàng trai trả lời:” Đây là quà đặc biệt mà thần linh Kannon ban tặng cho tôi, nhưng nếu cậu chủ nhỏ thích thật, thì tôi cho cậu ấy.” Vừa nói chàng trai vừa trao sợi dây rơm có con chuồn chuồn.
- Người đàn bà thấy vậy nói, “ Như vậy thì để tôi tặng cậu lại cái này nhé,” và đưa cho chàng trai ba trái cam.
- Sau khi ba người này đi khỏi về hướng chùa, thì lại có một nhóm người khác trông có vẻ trưởng giả quý tộc hơn nữa đang đi tới. Nhóm này có nhiều tay võ sỹ đạo và nhiều đầy tớ gái đi theo hầu và họ cũng đang trên đường đi tới chùa Hasedera. Hôm ấy là một ngày nóng bức, và có một trong số các bà trong đoàn bị ngất xỉu.
“Cậu có biết gần đây có chỗ nào mua nước không?” Một người đàn bà khác hỏi chàng trai. Nhưng nhìn chung quanh, không thấy có giếng nước hay tiệm bán hàng nào cả, vì vậy chàng trai liền trao ba quả cam trong tay cho người đàn bà. Người đàn bà lộ vẻ cảm ơn và liền tay bóc vỏ quả cam và vắt nước vào miệng của bà đang ngất xỉu. Như một phép lạ, người đàn bà khỏe ra và tươi tỉnh ngay. Để đền ơn, người đàn bà tặng cho chàng trai trẻ ba cuộn vải lụa trắng loại mắc tiền nhất. Mang theo ba cuộn vải lụa quý, chàng trai trẻ tiếp tục lên đường.
- Trên bước đường vô định, chàng trai bắt gặp một vị lãnh chúa đang cỡi con ngựa tuyệt đẹp, thuộc loại tuấn mã, và hai người thuộc hạ đang tiến về phía mình. Khi đám người này tới gần chàng trai, tự nhiên con ngựa quý ngã quỵ nằm xuống đất ngay trước mặt chàng trai, và chết ngay tại đó. Quá hốt hoảng, vị lãnh chúa và kẻ thuộc hạ lấy nước cho nó uống, lay mình nó....làm tất cả những gì có thể làm mà con ngựa vẫn nằm bất động. Vị lãnh chúa quá bối rối nhưng rồi cũng mượn được một con ngựa khác của người nông dân gần đó và cưỡi thẳng về nhà. Rồi một người thuộc hạ tháo gỡ yên ngựa và dây cương ra rồi thất thểu đi về. Người thuộc hạ còn lại quá bối rối không biết làm sao giải quyết con ngựa nằm chết ngay giữa đường.
Chàng trai chứng kiến mọi chuyện từ đầu đến cuối.
“Tôi sẽ lo cho con ngựa này, vậy anh có để nó lại cho tôi không?” chàng trai hỏi. “Để đổi lại, tôi sẽ đưa anh cái này.” Vừa nói chàng trai vừa trao cho người bộ hạ một cuộn vải lụa và người bộ hạ cám ơn rối rít và lộ vẻ hí hửng cất bước đi.
- Sau khi người bộ hạ đi rồi, chàng trai liền hướng mắt về phía có thần linh Kannon-sama tại chùa Hasedera, chắp tay lại, nhắm mắt và thành khẩn cầu nguyện: “Kính lạy ngài, xin ngài cho con ngựa này được sống lại.”
- Đột nhiên con ngựa đã nằm chết, mở to mắt, đứng dậy và bắt đầu bước đi. Chàng trai dắt con ngựa đi tới một tiệm buôn gần đó và dùng một cuộn vải quý đổi lấy cái yên ngựa và dây cương. Rồi còn cuộn vải chót chàng trai dùng để đánh đổi cho có chỗ mà ngủ đêm đó.
- Sáng hôm sau, chàng trai cưỡi ngựa ngon lành hướng về thủ đô Kyoto. Trên đường đi, thấy có căn nhà và những người tại căn nhà này như đang dọn dẹp đồ đạc để dọn đi. Có rất nhiều bao tải, túi xách, vật dụng để sẵn ngay trước nhà. Nhìn thấy cảnh tượng này, chàng trai bỗng suy nghĩ.
“Nếu mình cưỡi con ngựa quý này tới Kyoto, nhiều người sẽ thấy ngay đây là con ngựa đắt tiền. Và rồi họ sẽ nghĩ mình ăn trộm con ngựa này, thật là phiền. Những người ở căn nhà này đang dọn nhà đi, có con ngựa chuyên chở đồ đạc cho họ thì chắc là họ thích lắm. Ta nên bán con ngựa này trước khi đến Kyoto.”
- Chàng trai tiến vào gặp chủ nhà và lễ phép nói:
“ Dạ, nếu tôi muốn bán con ngựa này với giá thấp, ngài có muốn mua không?
“ Ồ quá tuyệt. Có con ngựa bây giờ như là vị cứu tinh cho gia đình tôi vậy. Nhưng mà chúng tôi không có tiền đâu. Cậu có thể lấy ít gạo và ruộng lúa sau nhà không.”
“Dạ, được ạ.”
“Nếu không ngại, cậu cũng có thể ở lại căn nhà này nữa. Tụi tôi sẽ không trở lại căn nhà này trong một thời gian lâu đó. Nếu sau ba năm không thấy tụi tui trở lại, thì căn nhà này sẽ thuộc về cậu nhé.”
“Dạ, cám ơn ngài.”
- Và rồi, chàng trai có gạo ăn, có nhà ở, khỏi phải lang thang lếch thếch nữa.
- Từ từ chàng mướn các người khác trong vùng cầy bừa ruộng lúa của ông chủ nhà cũ để lại. Tới lúc gặt thì chàng chia cho họ một nửa số lúa, nửa còn lại chàng giữ lại ăn dần.
- Rồi từ từ theo thời gian, chàng trai kiếm thêm được nhiều tiền và trở nên giàu có.
- Lại nữa, những người cũ trong căn nhà không thấy họ quay lại, dù đã hơn ba năm rồi. Căn nhà tự nhiên thuộc về chàng trai, chàng trai bây giờ là “chính chủ” của căn nhà.
- Và rồi... chàng trai lập gia đình với một cô gái hiền lành, khéo léo, hai người cho ra rất là nhiều con, nhiều cháu. Và rồi ...họ sống mí nhau vui vẻ hạnh phúc suốt đời.
Hết