Thu 2008
Tết Trung Thu
Thu & tiếng lòng
....................................
Gío thu se sắt nỗi buồn
Đỏ vàng chiếc lá nhẹ nhàng buông rơi
Tình yêu khoắc áo mây trời
Rừng thu gom nhặt lá vàng ngẩn ngợ(DM)
.....
Vậy đó muà Thu như khúc đàn sầu ,mà cung phím buông bật làm lòng nguời
chùng xuống ,vời vời những hình ảnh đã xa xôi ..
Chiếc lá như một biểu tuợng ngắn ngủi cuả vàng son ...Của kỷ niệm cuả một
đời nguời ..
Mùa Thu luôn luôn diễm ảo ,nhưng luôn luôn gợi sầu ,nỗi sầu chung cuả nhân
thế ,cuả thi nhân ...
Để trong lòng mỗi con nguời đều có thơ ,trở thành nhà thơ ...Có nguời đã ,đang
hay chưa viết ..những lời THƠ còn ấp ủ trong con tim , .trong trí nhớ
trong ngàn sâu cuả tâm khảm .
Muà Thu ..Mon treal có lẽ là muà Thu đẹp nhất ,dọc theo phố thị,chạy dài
theo những con đuờng những xác lá đủ mầu xanh ,đỏ vàng nâu chen lẫn ,thỉnh
thoang những cơn gió lại làm con lốc cuốn lên làm những chiếc lá xoay xoay
,la đà rồi rất nhanh ,rất bất chợt tất cả đuợc ném xuống đất ...Khiến lòng
nguời không khỏi những bùi ngùi tiếc thuơng và liên tuởng tới những hình
ảnh trong cuộc sống ..mà phải thốt lên :
.........Em có nhìn những chiếc lá bay bay ,
.........La đà ,bất chợt rồi phơi trên đất
.........Bóng lẻ nhàai đèn lu mới thắp
.........Chiều đi về nghe lá đổ muà khô
hay :
........Những chiếc lá vàng vọt duới mưa ,
...Những buổi chiều ngây thơ đi ngang khung cửa
.......Khung cửa khép và một đời đóng lại ..
....Nỗi buồn thành thơ và tôi ném nó vào đời ...
....
Thu ...Nội cái âm cuả nó không :Đã nghe thấy buồn
cái cảnh sắc lại làm tăng phần hơn ...Phong thu.. trong cái hiu hiu lạnh
cuả gió cuả những đồi núi mây chập chờn lãng đãng thành những làn khói
trắng mờ mờ ẩn hiện ...Khiến dễ cảm xúc nỗi niềm - mầu trắng ,Mầu khói
trên sông,nỗi cô đơn cuả suơng rừng
Phạm công Thiện trong khung cảnh đó ,hình ảnh nguời em gái như một ám ảnh
trong cái dòng luân lưu cuả mưa bay gió dồn ...
..........Chiều lên đợi gió chiêu hồn ,
..........Tiếng chim kỷ niệm mưa dồn cuối sông ,
..........Vo.ng đầu thu ,tám mùa đông ,
.........Hình em nắng dạt qua dòng nuớc trôi .
..................................................(P.CT)...
Tình yêu như muà thu làm lá mầu nhợt nhạt ,như một triết lý cao thâm ..cái
hư ảo trong thuyết nhà Phật trong cái hiện tuợng giới ,mà cuộc đời biến
đổi liên tục trong dòng nhân sinh
....Tôi yêu muà thu trong mắt em
...Ôi những niềm đau vừa thoáng hiện ,
...Em thấy không ..Em dặm về lưu luyế'n ,
...Quê tôi buồn mây trắng ngập ngừng bay .
.................................................(P.Truờng )
Trong suốt muà Thu kéo dài ,dĩ nhiên cũng có những nguời cảm nhận muà thu
qua thi ca qua nốt bậc cung đàn ...có những cái chỉ là nỗi buồn nhè nhẹ
man mác gợn một cảnh sắc hữu tình ,một nhắc nhở trong con mắt ,trong quan
niệm cuả từng nguời
...Em không nghe mùa thu
..Duới trăng mờ thổn thức
..Em không nghe rạo rực
..Hình ảnh nguời chinh phu .....(L.T.L)
Muà thu cuả thi sĩ Bùi Giáng cũng là những thở than không dứt trong cuộc
đời lang bạt cuả thi nhân
.......Lớp phiêu bồng mọc trăng ngàn ,
.......Thành xưa phố cũ muôn vàn phía sau ...
Hay
......Muà thu nơi đâu ?
.....Nguời em mắt nâu ,
......tóc dài sợi nhỏ
....Không em chín đỏ trái sầu ...(Cung trầm Tuởng )
Trong nỗi lòng tản mạn về thu ..Con nguời có dịp tiếp xúc với thiên nhiên
,có cơ hội chiêm nghiệm về cái luật tuần hoàn của vũ trụ ,cuả gió ,cuả hơi
suơng đêm ..cuả những nỗi buồn đã qua ..Bây giờ và biết đâu kéo dài đến
tận mai sau ........mà trong cuộc đời không một ai tránh khỏi
Ở mỗi đáy lòng chúng ta đều có những giọt buồn ngay cả trong lúc hoan lạc
,chỉ chờ một con gió ,một que diêm là lại ngùn ngụt ..la.i quắt quay u
hoài .Cuộc đời con nguời là một đoạ đầy ,thử thách cuả thuợng đế ..Cái nỗi
buồn ấy phải chăng mang tận từ Thiên cổ để khi vừa mở mắt chào đời lọt
lòng Mẹ đã oe oe tiếng khóc .
Phải chăng muà thu là hình ảnh ,là thân phận cuả con nguời cái hữu thể ,cái
tại thế trong cái dòng vô cùng ,vô hạn cuả thời gian để con nguời thấm
nhuần dần trong thuyết luân hồi cuả Phật giáo ,hay cái thuyết cuả KITÔ ...
......Cát bụi trở về với cát bụi .....
Trong thế kỷ hiện đại ,bên vũ khí nguyên tử ,bên chết chóc khủng bố ..Con
nguời lại thật sự là những chú nai ngơ ngác luôn luôn khao khát sông dài
rừng rộng ,khao khát vô cùng và vô tận ...suối mơ và tự do ...mà cánh chim
én nhỏ là biểu tuợng xa mờ ..
Chiến tranh thế giới vẫn tiếp diễn ..Sự tàn phá càng ngày càng khủng khiếp
..Những chiếc lá vàng rơi ,những cành cây xám xịt cuả chiều thu làm bùi
ngùi ..trong suy nghĩ hiện tại ...làm tăng nỗi nhớ vô vàn cuả một thanh
bình xa xưa cái tuổi chưa vào đời ..cuả một miền Nam an hoà huơng luá ..
..Hãy lắng lòng để nghe lại tiếng vỗ bên bờ sông ,hãy cảm cái lưu luyến
cuả lũy tre cuả bờ rào bông bụp ,cuả tiếng diều non ..cuảchùm khế ngọt ..Cuả
một thời chưa bỏ đất xa quê ...
...
..........Quê huơng khúc hát chiều vang lại ,
.........Buồn giấc thu sang ..la.nh bến trời ...
Và cũng phải chăng ở vào cái tuổi không còn trẻ gì ..Truớc mặt đầy rẫy
những chia ly cuả nguời thân ,bạn bè không khỏi tránh những xót xa trong
những đêm một mình trên phố vắng ..nhìn bóng mình đổ dài lẻ loi trên lòng
đuờng ..Ánh đèn vàng hiu hắt và gió rít bên tai
...........Trống rỗng cuộc đời nên ta ngêu hát ,
...........Ngơ ngẩn nhìn ta hàng cây bên đàng
.................................................(Ngũ hà Miên )
...ks...........................................................
Mời em ...chiều
thu ...
Anh nghe tiếng phone reo
Bàn tay thơm huơng thảo
Giong câu nghe ngọt ngào
Ddưa hồn anh ..trời xạ
Như ánh nắng ngiêng chao
ấm rơi xuống quả đời
Trên giọt nắng vàng tuơi
Hình như hoa hé cuời .
Anh ấp ủ tiếng lời
Như giọng Khuyên ngọt lừ
Nửa quả hồn anh chín
Nửa xanh kia bồi hồi
Anh giữ nắng vàng tuơi
Nghe chiều nhẹ chân tới
Gió thu rung huyền ảo
Nhớ nhung để bên đồi
Vội vàng như mở lối
Cánh cửa cuả lòng anh
Cho em về theo gió
Mời em ..viếng hồn này ...
...
...ks....................................
Sắc thu
.............................
Thu về nhuộm sắc muôn mầu
Cho muôn chiếc lá đợi chờ tiếng rơi
Gió thu nhè nhẹ vỗ bờ
Mà muôn âm hoảng rã rời tiếng kêu
Đi về đong lại nắng chiều
Nghe hoang vu đã đổ nhiều nhuộm phai
Thuơng ai những sợi tóc mai
Con sông xưa nhỏ réo gào biển xanh
Tiếc thuơng lối cũ buông mành
Tình yêu một thuả trên cành phuợng vuơng
Em đời xanh ngát biển huơng
Ta chim vò võ muời phuơng lạc đuờng
Tìm đâu dấu vết làn huơng
Tìm đâu thu lại giấc nồng ngày thơ
Một đời trôi nỗi còn mơ
Một đời xào xạc ngây ngô sân truờng .
..
...ks........................................
Thu Nhớ - muà xưa
Anh nắm tay em buổi gió nhiều
Câu thuơng ,câu để : tiếng tình yêu
Trầm cung lặng lẽ rơi vàng lá
Nghe đã lòng em nặng bóng chiều .
Song hành hồn buớc theo dáng khuất
Nắng tàn hiu hắt đọng lòng nhau
Vai gầy .run rẫy đuờng con gió
Vút thổi vào tim tiếng vút sâu .
Xuân hồng ,chim sáo - hết xôn xao
Biển vắng lòng em chỉ sóng gào
Bốn muà Mai nở không vĩnh viễn
Giọt lệ tình thu khóc gởi nhau
Bóng nhỏ đèn khuya nỗi nhớ nhiều
Nghe rời nhịp guôc nỗi đìu hi*u
Chập chờn bao để niềm đau hiện
Trong buớc thu sang lặng buổi chiều
....
Vẫn thế ,vẫn mình em ngỏ nhỏ
Bao muà phố lạ Anh tiếc đau ?
Đuờng chung lối cũ ,còn nhung nhớ
Thu lại sang rồi - Anh ở đâu ?
Klan
Thu Nhớ - muà xưa + Còn mang
..
Còn mang ..........................................
Anh vẫn còn mang cả ráng chiều
Cả mùa thu cũ tiếng xôn xao
Cả ân tình cũ xanh nhành lá
Trong tim tiếng hát thuả nhiệm mầu
Có những cái tuởng chừng như khuất
Nhưng là chìm lắng nỗi thuơng nhau
Chỉ cơn gió động là tiếng lại
Muôn hình ảnh dáng lại thêm sâu
Quãng đuờng hai đứa lắm lao đao
Nhưng khúc sông xưa ,gió mãi gào
Chiều thu xa cách nhưng vĩnh viễn
Vẫn đọng hình nhau ...vẫn có nhau
Thu vừa chớm lại ..nhớ em nhiều
Mắt nai ngơ ngẩn nhốt vì sao
Chiều nay anh biết em nghèn ngẹn
Ngắm lá ..đời hoa ..bóng rũ sầu ..
Ddừng buồn như thế em bé nhỏ
Tình nào chẳng để lắm thuơng đau ,
Lòng trong mãi khắc muôn đời nhớ
Là khúc thơ sang ...tiếng ảo mầu ...
..
Thu vẫn thế lá bỏ xa cành
Đời vẫn thế ..Ai có ngờ đâu
Vọng chiều thu ,tâm muà xuân
Tình ơi ! nắng mãi muôn mầu trong tim ....
..
...ks.........................................
Mùa Thu nhớ ........
Bên anh vẫn nắng vàng lên rực rỡ
Chiều tám giờ trời vẫn tráng mầu guơng
Chẳng mờ giăng mây xám chốn lưng đồi
Và thu nữa chưa về trong buớc nhẹ
Có phải chăng nhớ buồn lên ảo tuởng
Để lòng nghe con gió chuyển sang mùa
Để man man nàng thu sang buớc sớm
Giữa sân truờng lơ lửng lá vàng bay
Mùa Thu đến là chẳng còn xa cách
Tháng Hè qua vang tiếng trống tựu truờng
Em lại nhớ và nhắc ta ...rừng xưa lại
Dẫm lá vàng .. ngơ ngác ..mắt mầu nai
...
Em đã lại ...
và lòng anh nghe thảng thốt
Xa sân truờng ..chẳng nhớ ..đã bao Thu ..???
...
...ks.........................................................
Hồn thu học trò
Chiều nay nắng nhuộm hàng cây
Vòng xe lăn bánh xinh xinh cặp cầm
Nhẹ nhàng chân nhả những vòng
Trắng trong mầu áo gieo đầy mộng vuơng
Chiều nay gió thoảng mùi huơng
để nghe tuởng nhớ mi cong ánh nhìn
Mòng mọng học trò môi duyên
Hồn trôi bến cũ con thuyền sông xưa
Nhớ nguời mắt liếc đong đưa
Nhớ thời cỏ dại ngây ngô tuổi đời
Tóc ai ,sợi ngắn sợi dài
Còn vuơng còn quấn còn quàng buồng tim
Một thời hoa mộng tiếng chim
Lắng trong ký ức muôn hình xa xăm
Bờ môi hong chút nắng hồng
Nghe mầu phuợng cháy lỡ làng niềm đau
Nguời ơi ! giờ ở nơi đâu
Guốc kia còn tiếng xa gần hôm nao
Nguời còn nhớ nón ngiêng trao
Mắt nai len lén dạt dào rẩy run
Chiều nay tim tiếng trống tùng
Nghe trong thuơng nhớ dây chùng đàn xưa
Tuổi thơ nốt nhạc rơi dòng
Âm vang một thuả bềnh bồng viễn du
.......
Hôm nay lại tím tâm tư
Nhắc chi ảnh cũ hồn thu học trò ?
.....
...ks....................................
|
|
EM VÀ NGÀY CHỚM THU
Từng lá vàng rơi trải khắp dương`
mỗi ngày di học thấy thương thương
em sợ chân em vô tình dẫm
những lá vàng raỉ rác cổng trương`
Dường như gió dang chuyển sang muà
sáng nghe lành lạnh và mơ mơ
em thấy trong em sao là lạ
nhớ buồn, buồn nhớ...da. ngẩn ngơ
Từng cum. mây lang thang trời cao
từng làn gió mơn man lá vàng
từng bước ngập ngừng bên xác lá
em thấy trong em sao mang mang
Pham Vu Que Huong
Thu, thơ, và nỗi
nhớ
Hình như ... có phải mỗi Thu sang
khi chiều bàng bạc ... lá thu vàng
lúc ngọn Thu phong về man mác
lòng kẻ thi nhân lại bàng hoàng
Khi lá trên cây chớm úa vàng
dòng thơ viết vội đón Thu sang
cùng bao nhung nhớ trên trang giấy
có phải tình thơ vừa chợt loang
Rồi mỗi mùa Thu, nỗi nhớ thương
úa vàng như lá chết ven đường
tìm trong xác lá lời thơ cũ
để chợt bẽ bàng, chợt vấn vương!
Người hỡi mùa Thu rồi sẽ qua
như người rồi dần cũng cách xa!
mai kia mỗi độ mùa Thu đến
nhặt lá bên đường nhớ tình xa!
TN
THU SẦU
Lòng nhớ ai, sao cứ hoài bối rối,
Đoạn văn buồn đọc mãi, chẳng nhớ chi !?
Không biết giờ đây nơi đó người đi,
Có gió lạnh, có Thu vàng lá rụng?
Tay mong ai, tay trở thành dại vụng,
Cứ ngoằn nghoèo trên giấy, những gì đâu !
Chữ nhớ thương quanh quẩn, bấy nhiêu câu
Đầy ắp kín, hàng tên "Người" nắn nót...
Tim nhớ aị tim bỗng dưng thảng thốt,
Buốt nhói từng nhịp đập mỗi đêm khuya!
Qua chấn song len lỏi bóng trăng thừa,
Như nhắc nhở. đêm nào trên lối cũ...
Mắt chờ aị cho mi buồn bóng rủ
Chớp nhẹ hoài chỉ sơ...gio.t lệ rơi...
Mỗi chiều về, mắt mãi ngó xa xôi,
Tìm đâu đó dáng người xưa quen thuộc...
Bờ vai gầy tủi thân thêm gầy guộc,
Run từng hồi khi gió lạnh thoáng qua...
Bóng ngả nghiêng xiên theo ánh chiều tà,
Thèm khắc khoải bàn tay người diù, đỡ...
Chân đợi ai trên đường về lối nhỏ,
Bước ngập ngừng trong từng thoáng miên man...
Chiều vào Thu, lá từng chiếc, chiếc vàng,
Rơi hờ hững trong đìu hiu gío cuốn...
Thu Tâm
Thật là mùa Thu!
Thật là mùa Thu rồi em ạ
buổi sáng nay dáng núi mờ mờ
gió nhẹ mơn man, nhớ tóc em bay
và nghe thoảng mùi hương ai đó
Thật là mùa Thu rồi em ạ
mưa lất phất bay, gợi nhớ sao!
phố núi cao, dáng nhỏ phương nàỏ
mưa có lại gieo buồn mắt biếc?!
Thật là mùa Thu rồi em ạ
tối hôm qua rả rích mưa Thu
sáng hôm nay mặt trời dậy muộn
có lẽ còn lười vì chớm Thu
Thật là mùa Thu rồi em ạ
dù bên song chưa thấy lá rơi
nhưng trong lòng đã thấy bồi hồi
dường Thu đến mang theo nhung nhớ ...
TN
Thu
Xưa
Xướng:
Thu đã đến rồi bạn biết chưa?
Ngàn cây chuyển sắc lá vàng mơ.
Mây bay vơ vẩn khung trời lạ,
Gió thoáng lững lờ mảnh đất thơ.
Ríu rít tiếng chim như tiếng nhạc,
Vi vu đôi lá rẽ đôi bờ
Tự nhiên cảm thấy lòng dao động,
Như được quay về lại thuở xưa.
Võ Đình Tiên
Họa:
Bên đó mùa thu đã đến chưa?
Nơi đây vàng úa ngập đường mơ.
Trăng soi dốc núi ghi lời nhạc,
Nắng trãi dòng sông chép ý thơ.
Chắp cánh đôi chim in bóng nước,
Lơ thơ dáng liễu rũ ven bờ.
Tình phai thuyền cũ rời xa bến,
Lưu luyến ai còn nhớ chuyện xưa.
Như Liên
Hương Thu
Em đã nghe trong hơi sương lành lạnh,
Mùa thu về trải nắng nhẹ vàng mơ.
Trong nỗi nhớ mênh mang chiều hiu quạnh,
Để giọt buồn rơi rớt xuống thành thơ.
Em đã hay phương trời kia xa thẳm,
Hoa cúc vàng rộ nở mảnh vườn xưa.
Trên lối nhỏ sỏi đá nằm ủ rũ,
Vì còn đâu rộn chân bước đón đưa.
Thu viễn xứ gió chiều hong tóc ngắn,
Nắng hoàng hôn nghiêng ngả bóng đơn côi.
Lá chao đảo lìa cành, thuyền rời bến,
Lời yêu thương vắng lặng, lạnh bờ môi.
Thu vàng úa dâng hương sầu mắt biếc,
Đề hơi men chếnh choáng ngập hồn mơ.
Để nhung nhớ chắt chiu từng kỷ niệm,
Ngày vui qua có trở lại bao giờ…!
Như Liên
Đầu Thu 2005
Thu Vọng
Tưởng
Muà thu mang suơng khói
Em nỗi nhớ không lời
Như chim buồn không hót
Gió chiều tím buông lơi
Tuổi thơ bay lên trời
Thời gian như lá rụng
Em ngồi bên chiều uá
Ngẩn ngơ với nụ cuời
Bạn bè thuyền ra khơi
Sách vở ngủ lưng đồi
Dòng mực xưa thánh thót
Nhỏ xuống lòng chơi vơi
Cung đàn xưa em nhớ
Em nằm giấc chim mơ
Nghe đời trôi hững hờ
Nghe lá chiều bơ vơ
Thu ơi ! em hoài nhớ ...........
Tiếng chiều ngày xưa đâu ..?
tv
THU NHỚ
Tôi tiễn người đi một buổi chiều,
Một chiều có gió thoảng lao xao...
Hoàng hôn vừa lặn sau ngàn lá,
Rừng đang thay sắc với muôn màu...
Nhìn theo bóng anh xa dần khuất,
Trên dòng xe ngược, xuôi nối nhaụ
Ráng chiều thinh lặng trong hiu hắt,
Hồn tôi bỗng chìm sâu, thật sâu...
Gió thoảng đưa hàng cây xôn xao,
Hình như đâu đó...tiếng ai gào ?
Có phải lần đi là vĩnh viễn
Muôn đời ta sẽ chẳng còn nhau ?!
Sương lạnh đêm nay gió xạc xào,
Bâng khuâng tôi ngắm những vì sao...
Từ trong nỗi nhớ nghe nghèn nghẹn,
Hôn chợt dâng cao buốt nỗi sầu...
Tôi lặng lẽ về trên lối nhỏ,
Từng chiều ngơ ngác đế niềm đaụ
Mùa Thu tan tác, muà Thu nhớ...
Lá đã xa cành, lá về đâu ?!
DẤU CHÂN KỶ NIỆM
Anh đi rồi, chiều nay trời trở
Gió Thu về tung tóc em bay...
Nhìn lá rơi một trời nhung nhớ,
Giọt mưa bay buốt giá vai gầy !
Anh đi rồi , không gian oà vỡ
Mắt em giờ lặng lẽ xa xôi...
Giòng thời gian cứ hoài lần lữa,
Em một mình lạc lõng, anh ơi !
Anh đi rồi hoàng hôn xuống vội,
Mang màu buồn phủ kín hồn em,
Đường sao xa đi hoài không tới ?
Bước chân đơn lạc lõng mỏi tìm...
Anh đi rồi còn ai che chở,
Để mưa buồn làm ướt mắt em ?
Con đường quen lạc hoài, bỡ ngỡ,
Em, lối về hụt hẫng trong đêm...
Anh đi, và mang theo tất cả,
Chỉ để em một nỗi mong chờ !
Ai gây chi mỗi người mỗi ngả
Để giọng sầu dẫm nát lời thơ !
Thu Tâm
Thơ Liêu
Hậu Xám
Biển ơi,sao ngăn cách đôi bờ
Để em tôi buồn mỗi lần thu sang
Ghi lại đôi dòng ngày xa cách
Hẹn ngày tái ngộ " Lễ Tình Nhân "
Thuyền yêu đương một lần anh lạc bến
Là cả đời được tắm suối si mê
Valentine này không gặp người trong mộng
Tôi sẽ hẹn gặp ở kiếp sau
Một năm bốn mùa thu đi cả
Ta sẽ yêu nhau trọn bốn mùa
Không chừa khoảng trống cho những mùa khác
Cứ thế trăng thu vun suối vườn tình
Thu về
!
Tôi nhớ ngày xưa buổi ngây thơ
Thu về nhìn lá rụng ngẩn ngơ
hay nhìn ai đó chân bước nhỏ
thương ai hay thương lá ... thẫn thờ
Hôm nay gió lành lạnh sang mùa
Thu đến rồi chăng lất phất mưa
Thu xưa xa lắm người cũng thế
biết mấy người ơi nhớ cho vừa
Tôi vẫn hoài mong bóng một người
ước sao được thấy khoé môi cười
mong sao buồn chẳng vương mắt ngọc
còn mãi trong hồn ý Xuân tươi
TN
TÌNH THU...
Thu đã về rồi phaỉ không anh
bên song .. nhìn lá rơì lìa cành
chủt dạ ngẩn ngơ lòng cô quạnh
Ừ chẳc bên người ..củng thu sang
Nơi đó giỏ Thu lạnh không anh ..!
cỏ làm anh se sẳt trong lòng
để em gởi chủt tơ trời nẳng
dệt mảnh tình nồng sưởi ẩm anh ?
Nơi đỏ sương thu nhiều không anh
cỏ làm lạnh lả cỏ bên thềm
cỏ làm anh nghe lòng giả buổt
nhở chủt ồn ào của phố nhỏ xưa ...
Nơi đỏ mây thu nhiều không anh ..!
bềnh bồng trôi hay vẩn phủ quanh đồi
em xin chủt giỏ đưa mây loảng
hưởng về đây cho em thẩy anh .. !
nnh
thu 2006
EM VÀ NGÀY CHỚM THU
Từng lá vàng rơi trải khắp đường
mỗi ngày di học thấy thương thương
em sợ chân em vô tình dẫm
những lá vàng raỉ rác cổng trương`
Dường như gió đang chuyển sang muà
sáng nghe lành lạnh và mơ mơ
em thấy trong em sao là lạ
nhớ buồn, buồn nhớ...dạ ngẩn ngơ
Từng cụm mây lang thang trời cao
từng làn gió mơn man lá vàng
từng bước ngập ngừng bên xác lá
em thấy trong em sao mang mang
Phạm Vũ Quê Hương
Âm vang một thủa bồng bềnh viễn du
****************************
Người đi, đi khắp chân trời
Ngắm sông, ngắm núi, ngắm trời, ngắm mây
Mắt nai còn ngỡ mắt nhìn
Một đàn nai lạc bên rừng ngắm sao
Sao rơi rớt rụng đêm hè
Trăng thanh gió mát soi qua bóng hằng
Nhìn mây sắp mấy cầu vồng
Chở hồn bước lạc lên vườn cung tiên
Sáng soi chim hót đón mừng
Thanh bình gió mát sáng mờ tinh sương
Có dăm chú sóc nhảy quanh
Có đôi chú thỏ chạy ra chạy vào...
Cỏ xanh, xanh cỏ xanh rì
Cây cao bóng mát một ngày lại lên
Lên ngàn, rồi lại xuống ngàn
Ngàn mây non nước yên bình nơi đây.....
Minh Nguyễn
|