|
Bài "Yesterday Once More" by Carpenters
Nhân ngày Lễ Memorial Day 2025, Gia Đình Quốc Gia Nghĩa Tử Tưởng Nhớ đến các Viên Chức, các Thầy Cô và các Học Sinh đã quá vãng trong 50 Năm qua và các thành viên QGNT và gia đình đã ra đi trong năm 2025 và cuối năm 2024:
Anh Phạm Hữu Thừa : Quốc Gia Nghĩa Tử 1972
Chị Nguyễn Thị Ngọc Mai : QGNT 1975 - Nội Trú
Chị Nguyễn Thị Mát : Quốc Gia Nghĩa Tử 1969
Cụ Bà Nguyễn Xuân Lữ : Thân mẫu của anh Nguyễn Xuân Hải (Q74-Kỹ Thuật)
Chị Hoàng Quan Thư : Quốc Gia Nghĩa Tử 1973
Anh Nguyễn Văn Mệnh : Quốc Gia Nghĩa Tử 1974
Bà Nguyễn Thị Kim Khang : Hiền thê của Thầy Trần Đình Thành
Cụ Ông Phạm Văn Trực : Thân Phụ anh Phạm Hùng Phi (Q73).
Cụ Bà Trần Thị Chén : Thân mẫu của chị Dương Thị Quý (Q72)
Cụ Bà Lê Thị Quang : Thân mẫu của chị Đinh Thị Hạnh (Q74)
Cụ Bà Nguyễn Thị Hồng Diệu : Hiền thê của Thầy Hiệu Trưởng Hoàng Xuân Thiệu.
Sau đây là một số hình ảnh mà trang nhà có được:
Thầy Cô Hoàng Xuân Thiệu tại Đại Hội Áo Xanh năm 2008 tại San Jose, California.
Một vài hình ảnh của chị Hoàng Thị Quan Thư 73 và Phạm Hữu Thừa 72, nhân dịp Đại Hội QGNT 2017 tại San Jose, California.
(Bài viết của Phạm Hữu Thừa năm 2005 nhân Đại Hội QGNT tại Dallas, Texas và bài viết về Thầy Nguyễn Khánh Do )
4 giờ chiều chủ nhật ngày 7 tha’ng 8 năm 2005, THNam cho biê’t: Ðèo văn Bắc vừa đột ngột từ trần tại Houston, TX. Ðiều đầu tiên nghĩ đến: bệnh tim ? Không, bị bắn!!! Báo tin cho vợ: “Hả ?,cái gì, anh Ðèo văn Bắc, vừa nói chuyện điện thoại với chị Lan hôm kia, hẹn gặp nhau tháng 11 này tại Calị. Chuyện gì đã xảy ra vậy?”. . .
. . .Ðèo văn Bắc, không quen nhau khi còn học ở trường. Chỉ nghe tên và nhơ’ mặt vì có gặp ở đâu đó. Khoảng năm 1977, trong lúc đang đón xe hãng đi làm ở Ngã tư Bẩy Hiền; thấy Bắc đang làm gì đó tại Bưu điện. Chạy vội sang chào hỏị Bắc hơi ngợ vì không nhớ, một lúc sau mới vồn vã:” À, PHT, ông không học cùng năm với tôi, nhưng biết”. “ Gặp nhau sau, xe ca đến rồi, tôi phải đi làm đây”. Rồi không có dịp nào gặp lại nhau cho đến khi rời VN.
Hai năm trước, THNam hỏi:” Ông co’ biết ĐVBắc không?, Hắn mới sang Mỹ sẽ sang Cali chơị, rảnh thì gặp cho vui”. Mấy ngày gặp gỡ nhau, cũng tạm gọi là bạn. Có lần Bắc gọi từ Houston, xin số điện thoại để liên lạc với THNam, trao đổi vài câu thăm hỏi bình thường.
ĐHQGNT/2005, lại gặp vợ chồng Bắc. Co’ nghe nói Bắc hát giúp vui văn nghệ Nhưng không được nghe vì chạy lung tung. Hẹn nhau sẽ gặp khi xuống Houston chơị liên lạc khi đang trên đường đến Houston, Bắc ghé lại khách sạn và đưa đi uống cà phệ Còn nhơ’ trong khi chia xẻ những suy nghĩ về các sinh hoạt của GĐQ, THNam có tỏ ý ưu tư và hơi thất vọng. Bắc tìm hiểu ly’ do và kết luận:” . . . Mình làm gì được thì cứ làm . . .”
Vợ chồng Bắc ngỏ ý muốn mời bạn bè đến nhà vào ngày chị Lan được nghỉ. Các bạn khác bận vì thời gian ở Houston qua’ ít mà người quen thì nhiềụ Bắc đến khách sạn đón, vừa về đến cửa nhà thì được điện thoại cho biết Ðỗ ngọc Anh sẽ cùng 2 người bạn ghé chơi cho vuị. Nhà chỉ có 4 cái ghê’, một chiếc bàn nhỏ. Tôi đề nghị dẹp hết vào trong buồng, chừa chỗ trải báo ngồi quây quần trên thảm cho tiện việc sổ sách.
Một lúc sau, gia đình THNam cũng trở lại cùng tham gia cho rậm đám. Hàn huyên, vui đùa cho đến khuya mợi ra về. Sáng hôm sau, đám chúng tôi lên đường đi New Orleans. Liên lạc với Bắc khi trở lại Houston, gặp nhau tại nhà một người bạn khác. Vợ chồng Bắc, dù đi làm ra rất trễ, cũng cô’ ghé lại, chỉ ăn uống cầm chừng và chờ để dẫn đường cho chúng tôi trở về khách sạn cho an toàn. Ðỗ ngọc Anh trong những lúc cao hứng thường hay nhắc chuyện Ðèo văn Bắc dù mới định cư ở Mỹ cũng vẫn âm thầm gởi về yểm trợ ACEQ họp mặt ở VN.
Ít nói, trầm tĩnh, luôn tỏ ra ân cần và nhiệt tình với bạn bè, không mấy hài lòng với cuộc sống hiện tại nhưng chấp nhận, chịu đựng để hướng đến những gì đã hoạch định và không than vãn. Ðó là nhận xét về Bắc trong vài lần gặp gỡ.
Bắc,
Hung tin của bạn, đột ngột đến
Hò hẹn với nhau, đã chẳng cần . . . . . .
Chào bạn.
Tôi học Thầy Nguyễn Khánh Do môn toán năm Đệ Nhị (lớp 11B3) niên khoá 70-71; vốn không phải là một học sinh chăm chỉ và “trí thông minh” cũng thuộc loại vừa phải nên suốt thời gian Trung học, học lực của tôi chỉ “thường thường bậc trung”. Năm đó, được Thầy dậy môn Hình học không gian và Lượng giác; với tôi: sin cos là một điều gì rất là khó hiểu, nên đành phải học thuộc lòng mấy cái “mẹo” để làm bài. Riêng với môn Hình học không gian, tôi lại cảm thấy thích thú nên cũng không đến nỗi nào dù vẫn “dốt và lười”. Không biết có phải nhờ phương cách giảng dạy của Thầy không? Điều này chắc phải nhờ các bạn cùng lớp, nhất là các bạn học khá cho ý kiến vậy!!! Cá nhân tôi chỉ nhớ Thầy rất “dí dỏm” trong lúc giảng bài, đưa ra nhiều thí dụ cụ thể rất thú vị, dễ nhớ. . . . . .Nhiều năm qua, gặp lại Thầy trong những kỳ Đại Hội QGNT tại hải ngoại, dù không có dịp tiếp xúc trực tiếp, tôi vẫn cảm nhận nơi Thầy những nét duyên dáng của ngày xưa. Điều này, một lần nữa, cho tôi một xác tín khi vô tình đọc được một số bài viết của Thầy; những bài thơ sắc bén về xã hội, con người, . . . . . thuộc loại “trào phúng” tại hải ngoại với Bút danh: Thiện Nhân Nguyễn Khánh Do.
Thời gian sau này, nghe tin Thầy không được khoẻ, tránh giao tiếp nhiều; từ khi Cô mất hầu như không còn có tin tức rõ ràng về Thầy nữa.
Được tin Thầy mất, chuyện gì phải đến đã đến!!! Kính mong Thầy thanh thản, an nhiên.
Học trò của Thầy.
Phạm Hữu Thừa Q72
|
500 Miles - Peter, Paul and Mary