Trang Báo Xuân ẤT TỴ 2025

Gia Đình Quốc Gia Nghĩa Tử

 

Hình Ảnh QGNT đón Tết thời đi học


Bấm PLAY mũi tên để nghe bài "Tâm Sự Ngày Xuân" do Thiên Trang hát.

Trong không khí chuẩn bị cho Tết Nguyên Đán, học sinh QGNT một số anh chị em trong ban báo chí thì chăm lo cho các tờ Giai Phẩm Xuân, các lớp thì chuẩn bị cho buổi họp mặt tất niên với các chương trình văn nghệ. Khi tờ giai phẩm Xuân phát hành, từng đoàn học sinh đi khắp nơi bán báo.
Xin mời anh chị em nhìn lại các tấm ảnh ghi lại một vài sinh hoạt kể trên.

 

Vài Hình Ảnh Chợ Tết 2025

Bắc California

 

Nam California

 

 

Cung chúc tân xuân

Cung chúc tân niên một chữ nhàn,
Chúc mừng gia-quyến được bình-an.
Tân niên đem lại niềm hạnh-phúc,
Xuân đến an-vui khắp mọi miền.

 

Cầu Phúc

Tết là để thể hiện cái gì trang trọng và tốt đẹp cho cuộc sống, luôn cầu sự may mắn trong năm mới, thì hầu hết trên những tấm lịch, liễn đối, bao lì xì, bánh, mứt…đều được người Việt trang trí bằng chữ Hán như từ 福 phúc, 祿 lộc, 壽 thọ, 富 貴 phú quý, 榮 華 vinh hoa, 大 吉 đại cát, 大 利 đại lợi… hay các chữ có kết cấu và cách dùng như một thành ngữ để cầu phúc, cầu tài, cầu sức khỏe như:

萬 事 如 意 vạn sự như ý,

福 祿 安 康 phúc lộc an khang,

富 貴 安 康 phú quý an khang,

新 春 如 意 tân xuân như ý,

新 春 得 意 tân xuân đắc ý,

如 意 吉 祥 như ý cát tường,

如 意 發 財 như ý phát tài,

春 日 平 安 xuân nhật bình an,

金 玉 滿 堂 kim ngọc mãn đường.

Ngoài ra cũng có rất nhiều gia đình treo những tấm liễn trên cửa chính bước vô nhà như:
進 財 進 祿 tấn tài tấn lộc,

成 功 美 滿 thành công mỹ mãn,

格 財 進 寶 cách tài tiến bảo,

五 福 臨 門 ngũ phúc* lâm môn

Những câu đối thể hiện sự ước mơ cầu hạnh phúc, cầu tài, cầu lộc họ mua những câu đối liễn đối từ những ông Đồ về để treo cầu phúc, và trang điểm cho ngày tết được sang trọng và vui tươi với những liễn đối sau:

天 增 歲 月 人 增 壽
Thiên tăng tuế nguyệt nhân tăng thọ

春 滿 乾 坤 福 滿 堂
Xuân mãn càn khôn phúc mãn đường,

新 年 幸 福 平 安 進
Tân niên hạnh phúc bình an tiến

春 日 榮 華 富 貴 來
Xuân nhật vinh hoa phú quý lai

福 深 似 海
Phúc thâm tự hải

祿 高 如 山
Lộc cao như sơn

福 如 東 海
Phúc như đông hải

壽 比 南 山
Thọ tỷ nam sơn**

Chữ Phúc nghĩa là: Những sự tốt lành đều gọi là Phúc. Trong Kinh Thi chia ra 5 phúc*:
(1) Giàu 富 (2) Yên lành 安寧 (3) Thọ 壽 (4) Có đức tốt 攸好德 (5) Vui hết tuổi trời 考終命. [2]
Cũng có nhiều sách nói: ngũ phúc: năm điều phúc đến nhà, là 富 phú, 貴 quý, 壽 thọ, 康 khang, 寧 ninh


Một chuyến đi bán báo xuân khó quên !

Thời gian trôi mau . . mau như những tờ lịch rơi mỗi ngày. Hôm nay giữa tháng Giêng Dương lịch . . rục rịch đến Tết ta. Bạn bè ta lang thang lên trang nhà đọc lại mấy trang báo xuân mà lòng bồi hồi nhớ lại kỷ niệm lần đầu đi bán báo xuân để đời nơi trường Q ngày nào.

Nhớ lại hồi đó . . sau khi các mầm non tài hoa văn nghệ từ đệ thất đến đệ nhất nhà Q hăng hái viết, BBT quay ronéo đóng thành những cuốn đặc san thơm phức mùi giấy mực là đến giai đoạn cuối : phát hành, theo tiếng chuyên nghiệp, nôm na là làm sao đưa đến tay người đọc. Đọc ở trường thì dễ như cơm sườn, nhưng tìm người đọc đông địa để kiếm chút tiền còm ủng hộ đặc san Q và qũi sinh hoạt học đường thì phải thẳng tới các cơ quan công, tư . . .để rao bán. Đại loại cũng như bi giờ Nửa Thế Kỷ Xa Trường sắp ra đời rất mong được các ACE góp bài vở cũng như ủng hộ .

Lúc đó khoảng 64, 65 . . . vài ngày trước khi có đặc san, giáo sư hướng dẫn cho hay bi giờ đến các trò Đệ nhị cấp to đầu, lớn xác vác báo đi bán ! Mỗi lớp từ đệ tam đến đệ nhất chọn ra 2 toán, mỗi toán 10 người tình nguyện chở bằng xe đạp. Cộng trừ nhân chia xấp xỉ một nửa lớp đi bán, nửa ở lại. Nhân tâm tùy đôi chân và tùy cả cái đồ đạp. Dân đi học bằng lô ca chân, xe lam . . . nghèo mà ham đành đứng ngoài hành lang mà càm ràm, cười trừ . Bạn bè ta vốn là vua cúp cua, học dốt, hay quậy, luôn cầm đèn đỏ trong lớp . . . bèn dơ cả hai tay, hai chân lên tình nguyện để khỏi phải học. Nhờ tin “tình béo điều cha, nghiên kíu” kỹ càng phe ta đã lên kế hoạch “đánh“ hai mục tiêu đông điạ, quan trọng nhất : thứ nhất là Bộ Tổng Tham Mưu (mà dân đá banh gọi là Tam Tông Miếu) khổng lồ đầy những quan to súng ngắn, lấp lánh ánh sao, đồ trây-di kaki phẳng lì . . . ngay đường Công Lý . Thứ 2 : Bộ Cựu Chiến Binh (BCCB) trên đường Nguyễn Thông, nhỏ hơn nhưng chắc ăn vì có liên hệ thắm thiết với đám con côi nhà Q chúng ta !


B-Day, ngày bán báo, các toán khệ nệ chất báo lên bọoc-ba-ga (port bagage) ọp ẹp sau xe đạp rồi chằng ngang, cột dọc lại bằng những sợi dây cao su to cắt khéo léo từ ruột xe cũ. Mỗi trò chở 10 cuốn, tổng cộng 100 cả toán. Theo màn bốc thăm từ trước, bạn bè ta thuộc Toán 2 trực chỉ BCCB.

Và hôm đó một ngày nắng xuân chan hoà, gió lâm râm, người “ngậm tăm, ngựa ngậm thẻ,” hy vọng cái xe không dở qủe . . . đoàn “công-voa” đạp ra đường Lê Văn Duyệt, trực chỉ hướng Cống Bà Xếp, qua khám Chí Hoà, tới ngã 5 Sè Goòng . . . rồi quẹo vô Kỳ Đồng. Đi một quãng nữa quẹo trái vô Nguyễn Thông là thấy BCCB thấp thoáng từ xa. Cả bọn ngừng lại, dựng xe sát vào nhau trên lề đường, xa cổng khoảng 100 m. Bán buôn phải có bài bản, chuyện trò, thưa gửi ngọt ngào . . .mục này các đực rựa coi như chào thua các bạn nữ sinh thì thào duyên dáng, trong tà áo dài. Riêng bạn ta tự biết mình thuộc loại ăn thô, nói bi bô, khô khốc . . . đã tình nguyện ở lại giữ xe. Cả toán tay ôm chồng báo cao ngất, chân hăm hở thấp, cao vào cổng, khí thế hăng say, phen này chắc tha hồ hốt bạc . . .

Nhưng than ôi . . . cuộc đời dù là đời học trò tuổi 15, 16 . . . đi bán báo quơ quào tiền còm đôi khi cũng gặp sóng gió ! Bạn ta đang mơ màng khoanh tay canh xe, nhìn ông đi qua, bà đi lại . . . thì bỗng thấy bóng 3 người từ bên kia đường bước tới. Lại gần nhìn kỹ là 3 tên choai choai, mặt mũi câng câng, cỡ tuổi teen vớ vỉn, nhỏ hơn mình. Tới trước mặt bạn ta chúng dàn ra bao vây gây sự ! Thằng bên trái xấc láo :

Mày ở đâu . . . tới đây làm gì ?

Ờ . .ờ . . học sinh tới . . Bộ CCB đằng kia để bán báo Xuân . . cho trường. Bạn ta ỡm ờ trả lời, tay chỉ miếng huy hiệu trường trên túi áo, đồng thời ngẩng đầu ra dấu hướng cổng BCCB.

Chúng nhìn nhau như lượng định tình hình rồi tên đứng bên phải hăm he chồm tới như chực vồ vào đám xe . . . Bạn ta vội dang hai tay rộng ra như muốn cản lại. Ngay lập tức một cú đấm bay tới . . . trúng gò má trái ! Vì bận nhìn bên phải bạn ta đỡ không kịp. Ui da. . . bạn ta nghĩ thầm, mình lại quên câu đánh trên đỡ dưới thấy bà cái lưng rùi ! Cú đấm nhẹ . . . chỉ làm gò má trái hơi ê . . .thua cái tát nổ đom đóm của cô hàng xóm mỗi khi bạn ta thò mặt qua dậu mông tơi hello không đúng lúc ! Cũng may nó chỉ đấm nhử , trúng phớt thôi, chắc thằng này chưa ăn sáng , nghĩ bụng, hay nội lực chưa thâm hậu vì bộ dạng thiếu cơm ốm nhom, ốm nhách ! Bạn ta đứng im không phản ứng, suy tính và nghĩ thầm mình phải lì . . .chịu đấm ăn xôi, chịu đòn mới còn xe đạp. Nếu sửng cồ xông lên đánh lại có thể trúng kế điệu hổ ly sơn , hai tên kia sẽ nhào vô chôm xe đạp hay đập, phá tùm lum là cả bọn chỉ còn nước đem xác xe đạp về trường !

Thấy bạn ta đứng im không chống trả, không trúng kế dương đông kích tây . . ., bọn chúng cười hả hê, bỏ đi !.

Bạn ta thở phào một cái. Xui quá . . tại mình xuất quân không coi ngày ! Về sau mới biết thêm ở Sài Gòn khu du đãng nổi tiếng nhất là Tôn Đản bên Khánh Hội ; kế đến là Nguyễn Thông . . . ! là nơi mình đang có mặt và may mắn mấy tên du đãng này còn choai choai, mới ra nghề không phải thứ thiệt.

Một hồi , một hồi xong xuôi chiện bán báo khắp các văn phòng trong BCCB các đồng môn lục đục trở lại, vừa đi vừa kiểm điểm kết qủa bán hàng. Khi gặp lại, nghe kể lể sự tình, tất cả hết hồn, ái ngại cho chiện không may đã xảy ra cho bạn ta và cũng cảm thấy an ủi khi biết bạn ta không sao, nhất là tất cả xe đạp còn nguyên vẹn . Đó là kỷ niệm đi bán báo xuân khó quên trong đời học trò của bạn ta trong toán lớp đệ tam A3 năm 64 tại BCCB. Giờ đây ngồi nghĩ lại . . thấy lần đi bán báo đó . . bạn ta tuy bị cú đấm nhưng lòng rất mãn nguyện vì mình đã làm tròn bổn phận giữ xe đạp cho bạn bè !

Hôm nay sắp Tết rảnh rỗi xin mời qúi ACE mau viết lách, gửi về cho ĐS/QGNT2025. Xin cảm tạ qúi thầy cô, ACE nhà Q đã, đang và sẽ đóng góp bài vở cũng như tài chánh cho ĐS2025

Bạn Bè Ta

 

Lẩu quê hương

Đầu Xuân đón khách ở phương xa
Mấy chục năm qua mới ghé nhà
Mừng anh, mừng chị, mừng con, cháu
Ba thế hệ về chung tiếng ca

Anh Hai đẹp lão, đầu bạc trắng
Chị Tư xinh xắn, má hơi nhăn
Trải qua bao cảnh đời oan trái
Tình cảm trong lòng vẫn trẻ măng

Nhánh đào khô mới vừa hé nụ
Cành mai héo chợt nhú chồi xanh
Xuân mấy mươi năm còn quyến rũ
Đường quê tươi đẹp, nắng vàng hanh

Anh bảo muốn ra chơi xứ Bắc
Chị rằng thong thả hãy đi xa
Lo cho nhà mộ cha tươm tất
Về quê xây lại mã ông bà

Nhà nghèo biết lấy gì đãi khách
Dịch cúm không ăn được vịt, gà
Em út chân thành xin chớ trách
Chủ nhà xin dọn lẩu quê ra

Cá lấy từ câu ru của mẹ
Mắm nhà mùi đất ruộng quê cha
Rau dừa, bông súng trong trí nhớ
Cà tím, dưa bồn dĩ vãng xa

Lẩu nấu bằng than của nhiệt tình
Nước nêm bằng muối của niềm tin
Sôi lên công sức ba thế hệ
Mong ước đời sau hưởng thái bình

Ra sân trước hái rau dân chủ
Dở đống rơm tìm nấm văn minh
Góp chút thành công còn chưa đủ
Dằn thêm một muỗng nước chân tình

Cháu ơi, xin nhớ lời chú bảo
Tương lai là của lớp người sau
Nhân tài góp sức cùng đất nước
Mùa xuân hội nhập, phải đi đầu

Quê hương khốn khó, đời muôn hướng
Bao người phiêu bạt cuối trời sương
Già rồi nhưng vẫn hằng mong ước
Trả lại tên cho một mái trường

Anh Hai đừng bỏ quê hương nhé
Giữ mãi đời sau một ước thề
Đắp xây hạnh phúc cho quê mẹ
Nắng Xuân tươi thắm đón anh về.

Minh Chí


Các bài Thơ, Ca Dao, Câu Đối về Tết .

Khung-cảnh ngày tết
Tết đến nhộn-nhịp thành, quê,
Trẻ-già, trai-gái hướng về hân-hoan.
Cửa-nhà đã được sửa-sang,
Bàn-thờ, hoa-trái, trầm-nhang thơm-lừng.
Mứt-kẹo, bánh-tét, bánh-chưng,
Cỗ-bàn, phẩm-vật, chúc-mừng lẫn nhau:
”Mọi người khỏe-mạnh, sống lâu,
Bán-buôn tài-lộc, sang-giầu, vẻ-vang.”
Ðầu năm, ta đón xuân sang,
Giao-thừa cúng-lễ rộn-ràng niềm vui.
Khuyết danh

 

Xuân khứ, bách hoa lạc,
Xuân đáo, bách hoa lai.
Sự trục nhãn tiền quá,
Lão tòng đầu thượng lai.
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận,
Ðình tiền, tác dạ nhất chi mai.
Mẫn Giác thiền-sư

Chuyển Nôm:
Xuân đi, trăm hoa rụng,
Xuân đến, trăm hoa cười.
Trước mắt việc đi mãi,
Trên đầu già đến rồi.
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết,
Ðêm qua sân trước một cành mai.


Ðầu năm, khách đến nhà, không gà thì vịt.
Ði cầy ba vụ, không đủ ăn ba ngày tết.

Khôn-ngoan? Ðến cửa quan mới biết;
Giầu-có? Ðến ba-mươi tết mới hay.

Xuân vãng, hè lai, thu hồi, đông đáo,
Tứ quý anh thương nàng không ráo hạt châu.
Lựu, lê, bình-bát, mãng-cầu,
Bốn cây tứ quý anh sầu một cây.

Ðào khoe tươi, liễu khoe mềm,
Cây khô nẩy lộc, càng thêm ấm chồi.
Chữ rằng thiên hữu tứ thời,
Ngày thời hoa nở, tối thời hoa thơm.


Cam-lồ một giọt tưới lên,
Xuân về trên khắp mọi miền núi-sông.

Ai ơi chơi lấy kẻo già,
Măng mọc có lứa, người-ta có thì.
Chơi xuân kẻo hết xuân đi,
Cái già sồng-sộc nó thì theo sau.


Xa kêu náo-nức yến oanh,
Ngoài đường rậm-rịch bộ-hành chơi xuân.

 

Mỗi năm vào dịp xuân sang,
Em về Triều-khúc xem làng hội xuân.
Múa cờ, múa trống múa lân,
Nhớ ai trong hội có lần gọi em.
Vui gì bằng lễ nghinh ông,
Ðèn hoa, pháo nổ ngập song ánh trời.
Cuộc vui nhiều khách đến chơi,
Giầu, nghèo hỉ-hả ăn chơi ba ngày.
Làng ta mở hội ăn mừng,
Chuông khua, trống gióng vang-lừng bốn bên.


Giao-thừa nghe pháo nổ,
Ðêm trừ-tịch mênh-mông.
Nửa khuya, trời lộng gió,
Chuông chùa vàng thinh-không.
Hồng Anh

Vườn nhà ai, mai vàng tơ giăng-mắc,
Nắng dịu-dàng, man-mác khởi tình thơ.
Thư Khanh

Ðói muốn chết, ba ngày tết cũng no.
Ði cầy ba vụ, không đủ ăn tết ba ngày.
No ba ngày tết, mệt ba ngày mùa.
Dửng-dưng như bánh-chưng ngày tết.

Tối ba-mươi, anh không về lễ-tết,
Sáng mồng-một, anh không lạy bàn-thờ.
Hiếu-trung chi nữa mà khiến em đợi-chờ uổng-công.



Mồng-một ăn tết nhà cha,
Mồng hai nhà mẹ, mồng ba nhà thầy.

Mồng-một vẫn còn chơi nhà,
Mồng hai chơi ngõ, mồng ba chơi đình.
Vui thì vui cả triều-đình,
Chẳng vui vui thể một-mình vui chi.


Chúc tết đến trăm điều như ý;
Mừng xuân sang vạn sự thành công.

Xuân về hoa nở
Ðào khoe tươi, liễu khoe mềm,
Cây khô nẩy lộc, cành thêm ấm chối.
Chữ rằng: “Thiên hữu tứ thời”,
Ngày thời hoa nở, tối thời hoa thơm.

Dù ai buôn-bán nơi-đâu,
Nhớ đến ngày tết rủ nhau mà về.


Hội xuân (tháng một Âm-lịch đã xong việc thu-hạch mùa màng là đến lúc vui-chơi)
Mỗi năm vào dịp xuân sang,
Em về Triều-khúc xem làng hội xuân.
Múa cờ, cúa trống, múa lân,
Nhớ ai trong hội có lần gọi em.

Lễ nghinh ông
Vui gì bằng lễ nghinh ông,
Ðèn hoa, pháo nổ ngập song ánh trời.
Cuộc vui nhiều khách đến chơi,
Giàu-nghèo hỷ-hả ăn chơi ba ngày.

Du xuân kẻo nữa xuân đi mãi,
Xuân-tiết, xuân-huy chỉ có thời.
Minh Hiện


Khen ai nhuộm nhiễu Tam-giang,
Ðánh dây xà-tích cho nàng chơi xuân.
Khen ai tròn áo tứ-thân,
Mịn quần lĩnh tía, chùng khăn lụa sồi.
Nguyễn Bính


 

Số cô không giầu thì nghèo,
Ngày ba-mươi tết thịt treo trong nhà.

Trách người quân-tử bạc tình,
chơi hoa rồi lại bẻ cành bán rao.

Làm như ngày dưng ăn sao cho hết,
Ăn như ngày tết lấy gì mà ăn.

Tết Hoài tiền mua pháo đốt chơi,
Pháo nổ ra xác, tiền ơi là tiền!

Lộc biếc, mai vàng, xuân hạnh-phú;
Ðời vui, sức-khoẻ, tết an-khang.


Xuân nhật ngẫu-hứng
Xuân từ trong ấy mới ban ra,
Xuân chẳng riêng ai khắp mọi nhà.
Ðì-đẹt ngoài sân tráng pháp chuột,
Om-sòm trên vách bức tranh gà.
Chí-cha-chí-chát khua giầy dép,
Ðen-thủi-đen thui cũng lượt-là.
Dám hỏi những ai lòng cố quốc,
Rằng xuân, xuân mãi thế ru mà!

Trần Tế Xương làm câu đối tết.
Nhập thế-cục, bất khả vô văn tự,
Chẳng hay-ho, cũng hung-hắng lấy một câu.
Huống thân danh đã đỗ tú-tài,
Nhân ngày tết cũng một, hai câu-đối.
Ðối rằng:

Cực nhân-gian chi phẩm-giá, phong nguyệt tình hoài;
Tối thế-thượng chi phong-lưu, giang-hồ khí-cốt.

Viết vào giấy viết ngay lên cột,
Hỏi mẹ mày rằng dốt hay hay?
- Thưa rằng: “Hay thực là hay,
Chẳng hay sao lại đỗ ngay tú-tài.
Xưa-nay, tôi vẫn chịu ngài.”

Ðừng tưởng tết tôi nghèo.
Anh-em đừng tưởng tết tôi nghèo,
Tiến-bạc trong kho chửa lĩnh tiêu.
Rượu cúc nhắn đem, hàng biếng quẩy,
Chè sen mượn hỏi giá còn kiêu.
Bánh đường sắp gói e nồm chẩy,
Giò-luạ toan làm, sợ nắng thiu.
Thôi thế thì thôi đành tết khác,
Anh-em đừng tưởng tết tôi nghèo.


Chúc tết
Lẳng-lặng mà nghe nó chúc nhau,
Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu.
Phen này ông quyết đi buôn cối,
Thiên-hạ bao-nhiêu đứa giã trầu.
Lẳng-lặng mà nghe nó chúc giầu,
Trăm-nghìn-vạn mớ để vào đâu?
Phen này chăc hẳn gà ăn bạc,
Ðồng rụng, đồng rơi lọ phải cầu.
Lẳng-lặng mà nghe nó chúc sang,
Ðứa thì mua tước, đứa mua quan,
Phen này ông quyết đi buôn lọng,
Vừa bán, vừa la cũng đắt hàng.
Lẳng-lặng mà nghe nó chúc con,
Sinh năm, đẻ bẩy được vuông-tròn.
Phố-phường chật-hẹp người đông-đúc,
Bồng-bế nhau lên nó ở non.

Giật mình tết đến nữa rồi,
Tâm hồn hoan-hỷ đón xuân mới vào.


Hạt nếp trắng, lá chuối xanh,
Bánh tét, bánh-chưng đậm-đà vị tết.

Tâm xuân
Người qua một giấc đông-miên,
Trở mình tỉnh giấc, ngoài hiên xuân về.
Gió xuân lay nhánh bồ-đề,
Chắp tay sen, chợt bốn bề ngát hương.
Xuân về xin gửi tình-thương,
Chan-hoà tựa ánh triêu-dương rạng-ngời.
Xuân thiêng-liêng giữa đất-trời,
Ước nguyền đây-đó muôn người lạc-an.
Chuông chùa huyền-diệu ngân vang,
Lay cành mai dậy nở vàng trước hiên.
Chúa xuân trong cõi trạm-nhiên,
Khoan-thai nhẹ bước bình yên vào đời.
Thắp mùa xuân giữa môi cười,
Thắp tâm xuân để lòng người mãi xuân.
Thích-tánh-Tuệ


Vui xuân đất khách, quê người;
Hàn-huyên bè-bạn, nghĩa-nhân thánh-hiền.


Du xuân
Gần-xa nô-nức yến-oanh,
Chị-em sắm-sửa bộ-hành chơi xuân.
Dập-dìu tài-tử, giai-nhân,
Ngựa xe như nước, áo-quần như nêm.
Nguyễn Du

Lên chùa lễ Phật
Tháng-giêng ăn tết ở nhà,
Lên chùa lễ Phật, toàn-gia an-lành.

Du-xuân lễ Phật
Du xuân lễ Phật đầu năm,
Lên chùa lễ Phật, xin xâm cầu tài.
Nguyện-cầu Phật-tổ như-lai,
Phù-hộ thân-quyến trong-ngoài bình-an.



 

Mừng xuân Di-lặc
Hoan-hỷ Phật ra đời.
Tâm lành giữ giới trai,
Mừng Xuân không nhậu-nhẹt.
Chúc tết chẳng lai-rai.

Mõ đánh ngàn năm tỉnh,
Chuông hoà một cuộc say.
Trà sen mừng tưởng-niệm
Di-lặc Phật đương lai.


Nghinh xuân tiếp phúc,
Thụ đạo bồ-đề.
Chính-pháp nương về,
Nguồn chân, thiện, mỹ.

Nghinh xuân hoan-hỷ,
Phúc, trí trang-nghiêm,
Tam bảo ân-triêm,
Cát tường như ý.

Minh Hiện

Trẩy hội chùa: Trẩy hội cùa là dịp đến chùa lễ Phật cầu may, xin sâm cầu tài, xem tướng, xem bói đễ biết vận-mạng, thời vận may hay rủi; lại còn là nơi trai-gái có dịp gặp-gỡ nhau và cũng là mọi người chúc tụng cho nhau những điều tốt lành….

Hương: Mùa-xuân còn là mùa trẩy hội, đi hành-hương những nơi xa-xôi như đi trẩy-hội chùa Hương.

Chùa Hương trời điểm, lại trời tô,
Một bức tranh tình trải mấy thu.
Xuân lại xuân đi bao dấu-vết,
Ai về, ai nhớ vẫn thơm-thoi.
Tản Ðà Nguyễn Khắc Hiếu

Trên đường cát mịn, một đôi cô,
Yếm đỏ, khăn thâm, trảy hội chùa.
Gậy trúc dắt bà già tóc bạc,
Tay lần tràng hạt, miệng nam-mô

Nguyễn Bính

Trẩy hội mùa xuân (hội-hè, đình-đám): Những nơi này thường tổ chức những trò chơi để vui xuân như: đánh đu, leo cầu thùm, leo giây nhẩy bao-bố, leo cột mỡ, đấu đôï-vật, , đấu cờ người, cờ tướng, chơi bài (tổ-tôm, mạt-chược, chắn, sóc-đĩa, tam-cúc, tứ sắc, domino, sì-tố, rút bất, sập-sám, múa múa lân, múa rồng, thả diều…

Vịnh bàn cờ thắng
Ðừng quen pháo mạnh vọt ngang cung,
Mệnh tướng truyền ra sĩ vẫy-cùng.
Voi ngự thân chinh toan mở nước,
Binh triều nự giá vượt sang sông.
Xe liên vạn sát kinh tài cả,
Mã nhựt song trì mặc sức tung.
Sau-trước trong tay rành-rỏi nước,
Cờ cao hán tổ dễ đua cùng.
Trần Cao Vân (1866-1916)

Chơi xuân kẻo hết xuân đi,
Xuân tàn, hoa rụng còn gì vui xuân.



Câu đối tết

Thường được viết lên đôi liễn vẽ hoa-cỏ hay chim phụng, chim loan.

Lẹt-đẹt rồi đây lẹt-đẹt đùng,
Ðùng-đùng lẹt-đẹt nổ lùng-tung.
Huỳnh-phú-Sổ

Già-trẻ, gái-trai đều thích tết;
Cỏ-cây, hoa-lá cũng mừng xuân.

Hoa-mai mừng ngũ phúc;
Lá trúc báo tam-đa.


Năm mới, người thêm tuổi;
Xuân đến, phúc đầy nhà.

Xuân thanh-bình nở đầy hoa tết;
Tết an-lạc bay ngát hương xuân.


Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ,
Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh.

Ðì-đẹt ngoài sân tràng pháo-chuột;
Om-sòm trên vách bức tranh gà.
Trần Tế Xương


Lưỡng nữ song hoành, tung-hoành tứ khẩu;
Tam nam đồng tọa, thượng hạ lục đầu.

Hai cô sánh bước, dọc ngang bốn cửa;
Ba câu cùng ngời, trên dưới sáu đầu.

Thiên tăng tuế nguyệt, nhân tăng thọ;
Xuân mãn càn-khôn, phúc mãn môn.

Trời thêm năm-tháng, người thêm tuổi thọ;
Xuân khắp đát-trời, phúc khắp nhà.

Sơn thủy thanh cao. Xuân bất tận, ;
Thấn tiên lạc thú, cảnh trường sinh.

Non nước thanh cao, xuân bất tận,
Thần-tiên vui thú, cảnh đời đới.

Môn đa khách đáo thiên tài đáo;
Gia hữu nhân lai , vạn vật lai.

Cửa nhiều khách đến, nhiều tiền đến;
Nhà có người vào, lắm khách vào.

Liên hoa đài tiền hoa hữu thực;
Bồ-đề thụ thượng quả thanh-nhàn.

Tòa-sen đài trắng hoa đầy đủ;
Cổ-thụ bồ-đề quả nhàn-thanh.

 

Sự-tích cây nêu.

Miền-bắc.

Ngày-xưa, quỷ chiếm-đoạt tất-cả đất-đai, còn người chỉ ăn nhờ ở đậu và bị quỷ bóc-lột, hành-hạ đủ điều. Phật thấy thê, thương tình, bèn bầy mưu cho người tránh nạn. Quỷ tức-giận, dùng vũ-lực đàn-áp.

Vâng lời Phật dạy, người dùng cành đa, lá dứa, vôi bột làm vũ khí chống lại bọn quỷ. Quỷ bại trận và xin đầu-hàng. Phật bắt chúng đày ra biển Ðông. Quỷ không dám chống-cự, chỉ van-xin một điều là: Mỗi năm cứ vào đầu xuân, thì cho chúng được vào đất liền vài hôm để thăm mồ-mả cha-ông. Phật chấp-nhận với điều-kiện là không được bén-mảng tới-lui những nơi có người ở.

Ðể cho quỷ biết nơi nào có người ở mà tránh xa, người mới dựng cây nêu ở ngay trước nhà. Trên mỗi cây nêu, có treo một chiếc khánh đất; mỗi-khi gió lay, khánh đất phát ra tiếng kêu nhắc cho quỷ nhớ lời Phật đã dạy.

Ðể thêm chắc-chắn, người lại bầy thêm những vũ-khí như lá dừa, cành đa bó thành một bó treo cạnh chiếc khánh, lại rắc vôi bột trước nhà, ngoài ngõ; vẽ những cung-tên trên những vách tường.


Miền-trung.

Trong ba ngày tết, tội-phạm ở âm-ty được phép trở về cõi-dương thăm-viếng gia-đình. Những âm-hồn không nơi thờ-cúng thường len-lỏi theo ông-bà vào nhà con-cháu nhà người để hưởng nhờ chút hương-khói.

Có-khi buồn cho cái phận hẩm-hiu, tự-ái nổi dây, chúng bực-tức đi phá-phách lung-tung. Người đời bèn cầu bà Cửu Thiên Huyền Nữ. Vì bà có nhiều quyền-phép, nên ma-quỷ kính-sợ.

Bà ban cho người một lá-bùa ”tứ tung ngũ hoàng” và dạy treo trên một cây nêu để trấn-yểm. Lá-bùa làm bằng những nhánh đào đan lại, bốn đường dọc (tứ tung), năm đường ngang (ngũ hoành), nên gọi là “đào-phù”. Lá-bùa được buộc chặt vào khúc ngọn của cây nêu.

Phía trên lá-bùa, lại treo thêm một chiếc giỏ mồm trâu đựng trầu-cau, giấy vàng-bạc; đó là quà tết tặng cho ma-quỷ, cô-hồn, và chúng chỉ được ăn-chơi ở đó, không được vào nhà người.


Miền-nam.

Quỷ ở Miền-nam không phải là quỷ cướp đất-đai, mà là quỷ ăn hồn người-chết. Quỷ ấy là con-chó nhà trời gọi là “thiên-linh cẩu”. Thiên-linh cẩu thường xuống trần gian vào khoãng những ngày đầu xuân. Khi xuống trần-gian rồi, thiên-linh cẩu lục-lọi khắp mọi nhà để tìm hồn người chết về vui xuân với gia-đình mà ăn. Bấy-giờ, pháp-sư Khương Thượng thấy vậy, liền hoá phép đánh chúng. Thiên-linh cẩu thua, xin tha tội chết và thề không còn dám vào nhà người mà pháp-sư bảo-hộ. Ðể cho thiên-linh cẩu biết nhà nào được Khương Thượng bảo-hộ, người-ta trồng một cây-nêu nơi sân nhà, trên treo là-bùa bát-quái là phù-hiệu của pháp-sư Khương Thượng. Có người còn cẩn-thận viết thêm trên lá-bùa bốn chữ Hán bằng châu-sa thần-sa: “Khương Thượng tại thử”, nghĩa-là: “Pháp-sư Khương Thượng có mặt tại-đây.”

 


Món ăn Ngày Tết

Nghệ-thuật dùng rau thơm: Dồi chó đi với lá-mơ, phở ăn với hung-quế, gà luộc nấu với gừng và ăn với lá chanh, cá kho nấu với riềng, giấm cá nấu với thì-là, chả-bò với thì-là, cà-bung nấu với tía-tô, thịt lợn luộâc ăn với lá hung-dũi, tiếât-canh ăn với hung-quế. Thịt bê chấm vớiâ tương gừng. Bánh-cuốn chấm với cà-cuống… cà-pháo chấm mắm-tôm pha chanh, lòng-lợn chấm mắm-tôm, nước rau muống vắt chanh (hay nấu với cà-chua), thịt cầy rựa mận phải có mẻ

Món thịt ba-chỉ (loại rút sườn) kho dứa. Cách nấu: Cắt thịt ba-chỉ rút sườn ta từng miếng to, dùng dây cuối buộc lại, . Thịt được ướp với đường, 1 lít nước-mắm, tỏi giã nhuyễn. Ướp trong khoảng 2 tiếng, thì bắc nồi lên bếp, xào thịt cho săn lại, rồi đổ nước dừa vào nồi, cho thêm trứng vịt đã luôc chín bóc vỏ tuỳ-ý thích, nấu cho đến-khi thịt mềm là được.

Món thịt lợn kho dứa. Cách nấu: Thịt lợn rửa sạch, cắt miếng nhỏ; khoảng 8 lát dứa đã gọt vỏ; hành lá rủa sạch sắt nhỏ; đường, nước-mắm, muối. Tiếâp, bắc chảo lên bếp, cho dầu ăn vào chảo. Khi dầu nóng lên, thì cho thịt vào xào qua, thêm nước mắm, chút đường. Khi thịt chín, cho thêm chút nước, dứa vào nối, kho cho-đến-khi thịt mềm.

Món thịt kho với trứng: Vật-liệu để nấu món thịt-kho này gồm: bắp-đùi heo (3kg) rửa cho sạch, để ráo nước, thái miếng to, xào cho săn thịt lại; 15 quả trúng vịt luộc chín và bóc vỏ; n; nước dừa; 1 cư tỏi;, 5 quả ớt.û Ti65t được ướp những gia-vị: 4 thìa cà-phê đường, 3 thìa cà-phê muối, 3 thìa cà-phê bột ngọt, i/8 thìa cà-phê ngũ-vị-hương, 4 củ hành ta giã nhuyễn, để 2 giờ cho thấm, rồi đổ tất-cả vào nồi. Cho thêm vào nồi ½ thìa cà-phê nước mầu, 1 bát nước-mắm. Khi nước-mắm sôi lên, đổ nước dừa, ớt và trứng-vịt đã bóc vỏ vào nồi. Ðiều hoả: Ðể lửa nhỏ, đun cho đến-khi thịt thật mềm là xong. Thịt kho được ăn chung với cải chua, giá sống.

Món giả cầy: Giả cầy tương-đương với món nhựa-mận, là bằng thịt chân giò đem thui cho vàng đều, rồi xắt ta từng miếng to chừng vài đốt ngón tay. Sau-đó, đem thịt ướp với mẻ lọc, riềng giã nhỏ, muối, mắm-tôm rây, cho ngập nước mà hầm (ninh). Cách điều hoả: Thoạt-đầu, để lửa to, sau khi sôi thì cho lửa nhỏ lại. Nấu đến khi-nào nước giả cầy trơ-nên sánh, sền-sệt. Xưa-kia, ngoài Bắc, Giả cầy ăn với bún Phú-đô.

Theo Trần cẩm Ðỗ, Vào đến Miền-nam, ngày tết không thể món bánh-tết và thịt kho heo kho nước dừa. Tuy người Bắc có món kho Tầu cũng ngon, nhưng thịt heo kho nước dừa mềm, béo mà miếng thịt lớn hơn phản-ảnh tính-tình rộng rãi và chân-thật của người Miền-nam.

Ngài Bắc, có món thịt đông ăn chung với cải nên (cải muối) và hàng nén. Theo Trần cẩm Ðỗ, cách làm thịt đông như-sau: “Thịt đông được nấu bằng giò heo, lựa giò trước (độ 1kg), 200gr da heo ướp với bợt-ngọc, tiêu, muối, nước-mắm. Giò heo cạo, rửa sạch, cho vào nồi, đổ nước ngập giò, nấu cho nước nóng già, bắc xuống, đổ hết nước. Cho nước lạnh vào ngập giò, nấu chin, vớt giò ra, xắt lát như thịt luộc, bỏ xương, cho thịt trở lại soong nước luộc giò, nêm nước mắm, muối, bôt-ngọt, nấu cho nhừ. Da heo rửa sạch, nhổ lông, cho vào nồi nước sôi, luộc chín, đem da heo ra thái mỏng, cho vào nồi nấu cho nhừ. Khi nấu xong, đổ thịt vào khuôn hay đĩa lớn để nguội cho vào tủ-lạnh, thịt sẽ đông lại như miếng bánh. Lúc dùng, trút khuôn thịt này ra, cắt thành miếng nhỏ vừa ăn.”

(Trích đoạn từ bài "Tết Ta" của Nguyễn Thế Dũng; thân hữu QGNT)


Du Lịch Núi Bà Đen

Núi Bà Đen nhìn từ Hồ Dầu Tiếng

Nằm cách thành phố Tây Ninh 11km về phía Tây Bắc, ngọn núi Bà Đen cao 986m là ngọn núi cao nhất miền Nam, được xem là biểu tượng về đất và con người của quê hương Tây Ninh.

 

Tượng Phật Bà Quan Âm trên đỉnh núi Bà Đen
Tượng Phật Bà Tây Ninh cao 72m và được đúc từ 170 tấn đồng đỏ nằm trên độ cao gần 1000m là “Tượng Phật Bà bằng đồng cao nhất Châu Á tọa lạc trên đỉnh núi. Các hình dưới:

 

Tòa Thánh Tây Ninh

Tòa Thánh Tây Ninh còn được gọi là Đền Thánh là một công trình tôn giáo của đạo Cao Đài, tọa lạc tại đường Phạm Hộ Pháp trong khuôn viên Nội ô Tòa Thánh Tây Ninh tại phường Long Hoa, thị xã Hòa Thành, tỉnh Tây Ninh; cách trung tâm Thành phố Tây Ninh khoảng 5 km về phía Đông Nam.


Các nữ giáo sư QGNT khoảng năm 1973

Thầy Huỳnh Thành Khiết

 

Các hình chụp hơn 50 năm sau. 1973 - 2024

 

Các hình phía bên trong Tòa Thánh:

 

Chùa Thiền Lâm - Gò Kén

Chùa Gò Kén nằm trên quốc lộ 22B, thuộc xã Long Thành Trung, huyện Hòa Thành, tỉnh Tây Ninh. Cách trung tâm thành phố Tây Ninh khoảng 7km.

Chùa tọa lạc trên một gò đất cao, xung quanh được bao bọc bởi những cánh đồng lúa xanh bát ngát, tạo nên một khung cảnh thiên nhiên thanh bình, thơ mộng.


 

The BIG BUDDHA - Hồng Kông

Tượng Phật Lớn là một bức tượng Phật bằng đồng, hoàn thành vào năm 1993 và tọa lạc tại Ngong Ping, gần Tu viện Po Lin trên Đảo Lantau, Hồng Kông.

Bức tượng cao 34 m (112 ft) nặng hơn 250 tấn và được xây dựng từ 202 mảnh đồng. Ngoài các thành phần bên ngoài, còn có một khung thép chắc chắn bên trong để đỡ tải trọng nặng.

Du khách phải leo 268 bậc thang để đến được tượng Phật, mặc dù địa điểm này cũng có một con đường nhỏ quanh co dành cho xe cộ để người khuyết tật có thể tiếp cận với tượng Phật.

Bàn tay phải của Đức Phật giơ lên, tượng trưng cho việc loại bỏ đau khổ, trong khi bàn tay trái mở ra trên đùi của Ngài tượng trưng cho việc khoan dung rộng lượng.

 

 

 

Chuyện ....Vui Như TẾT


Ư...̀ thì tôi bán...

Một cậu bé mười sáu tuổi về nhà lái một chiếc xe Chevrolet Avalanche mới cáo cạnh và bố mẹ cậu thấy vậy bắt đầu la hét:

“Con mua chiếc xe đó ở đâu vậy?!” Cậu bé bình tĩnh nói với bố mẹ, “Con mới mua nó hôm nay.”

“Làm sao mày có tiền mà mua?” bố mẹ cậu bé hỏi.
Họ biết một chiếc Chevrolet Avalanche có giá cũng vài chục nghìn đô.

“Ờ,” cậu bé nói, “chiếc xe này con chỉ mua có mười lăm đô la thôi.”

Nghe thế, bố mẹ cậu bé bắt đầu la hét to hơn nữa.
“Ai lại bán một chiếc xe truck như thế với giá mười lăm đô la chứ?”

“Ồ, đó là bà có nhà ở đầu phố đó, bố.” cậu bé nói
"Con không biết tên bà ấy, chắc họ mới dọn về đây. Bà ấy thấy con đạp xe ngang qua và hỏi con có muốn mua chiếc Chevrolet Avalanche này với giá mười lăm đô la không.”

“Ôi trời ơi!”, người mẹ rên rỉ, “bà ta chắc chắn là kẻ lừa dối trẻ em rồi. Ai mà biết bà ta sẽ làm gì tiếp theo? Mày dắt bố mày đến đó xem coi có chuyện gì đang xảy ra hay không?”

Và rồi, bố của cậu bé đi bộ lên phố đến ngôi nhà nơi bà ta đang cư ngụ và thấy bà ta đang làm vườn ngoài sân!

Ông ta tự giới thiệu mình là cha của cậu bé mà bà đã bán cho chiếc Chevrolet Avalanche mới toanh với giá mười lăm đô la và yêu cầu bà cho biết lý do tại sao bà lại làm như vậy.

“Ồ,” bà nói, “sáng nay tôi nhận được cú phone gọi từ chồng tôi; tôi nghĩ ông ấy đang đi công tác cho sở, nhưng tôi đã được một người bạn cho biết là ông ấy đã bỏ trốn đến Hawaii với cô nhân tình mới và thực sự không có ý định quay về đây nữa.”
“Ông ấy nói rằng ổng đang bị mắc kẹt gì đó và cần tiền mặt, và yêu cầu tôi bán chiếc Chevrolet Avalanche mới mua của ông ấy và gửi tiền cho ông ấy ngay...."

" Và vì vậy, tôi đã làm theo lời yêu cầu như ông ấy dặn đó mà....."

 

Nhổ Răng "Kkông Đau"

“Dạ ở đây tính 85 đô la cho một lần nhổ răng, thưa cô,” người nha sĩ trả lời khi được hỏi.

“Ồ, nha sỹ không có thứ gì rẻ hơn sao,” cô gái người Tô Cách Lan hỏi lại.

“Ồ đó là mức giá thông thường cho một lần nhổ răng đó, thưa cô,” nha sĩ đáp.

“Thế còn nếu nha sỹ không sử dụng thuốc gây mê thì sao?” cô gái hỏi với vẻ đầy hy vọng được giảm giá.

“Ồ, điều đó rất là bất thường, thưa cô, nhưng nếu đó là điều cô muốn, tôi nghĩ tôi có thể làm với giá 65 đô la.”

“Thế còn nếu nha sỹ sử dụng một trong những học viên nha khoa của nha sỹ mà vẫn không có thuốc gây mê thì sao?” cô gái người Scotland hỏi thêm:

“Vâng, điều đó có thể được, nhưng các sinh viên này chỉ đang thực tập học nghề và tôi không thể bảo đảm mức độ chuyên nghiệp của họ. Chắc chắn là khi nhổ răng, sẽ bị đau hơn nhiều, nhưng nếu cô muốn như vậy, chúng tôi có thể giảm giá xuống còn 40 đô la.”

“Ồ, thế thì vẫn hơi quá, còn nếu nha sỹ biến nó thành một buổi đào tạo để học viên của nha sỹ nhổ răng và những học viên khác theo dõi và học hỏi thêm kinh nghiệm thì sao ạ?”

Nha sĩ trả lời, “Được thôi, tôi nghĩ như vậy sẽ rất tốt cho học viên. Trong trường hợp đó, tôi sẽ chỉ tính cô 5 đô la, nhưng cô coi chừng nhé, sẽ đau đớn lắm đó.”

“Ồ vậy cũng được đi! Ô kê nhé,” Cô Tô Cách Lan nói tiếp:

“Như vậy tôi muốn làm hẹn cho chồng tôi vào thứ Tư tuần tới được không, nha sỹ ”

 

"Nhâng Dziêng" Chính Phủ

Ray và Bob, hai nhân viên bảo trì của Chính phủ, đang đứng dưới chân cột cờ, nhìn lên coi có vẻ chăm chú và suy nghĩ dữ lắm.

Một người phụ nữ đi ngang qua và hỏi họ đang làm gì đó các bác?

"Chúng tôi phải tìm xem chiều cao của cột cờ này cao bao nhiêu", Bob nói, "Nhưng chúng tôi không có cái thang để leo lên".

Người phụ nữ nói, "Đưa cho tôi cái mỏ lết trong hộp dụng cụ của bác đi".

Cô dùng mỏ lết nới lỏng một vài con ốc, rồi đặt cái cột nằm xuống mặt đất.

Sau đó, cô lấy cái thước dây từ hộp dụng cụ của họ, đo và tuyên bố, "Mười tám feet, sáu inch" rồi bỏ đi.

Ray lắc đầu và cười:

"Mệt với mấy bà mấy cô này quá, cứ làm ra vẻ cái gì cũng biết hết"?" anh nói.

"Chúng ta cần đo chiều cao mà cô ấy lại đo cho chúng ta chiều dài! Thiệt là....mợt"

......Ray và Bob vưỡn còn đang làm "nhâng dziêng" cho Chính phủ.

 

Một con chuột nhìn qua khe hở trên tường và thấy người nông dân cùng vợ đang mở một gói hàng:

“Coi họ mua cái gì đây?”

Con chuột tự hỏi.

Nó vô cùng đau khổ khi phát hiện ra đó là một cái bẫy chuột.

Rút lui về sân trại, con chuột tuyên bố lời cảnh báo cho các bạn đồng thú nghe:

“Có một cái bẫy chuột trong nhà! Có một cái bẫy chuột trong nhà! Bà con ơi ”

Con gà mái đang cục tác và cào cấu mặt đất, ngẩng đầu lên và nói:

“Ông Chuột ơi, tôi biết điều này thì khiến ông lo lắng, nhưng tôi thì không. Tôi không bận tâm đến nó lắm.”

Con chuột quay sang con heo và nói với nó:

“Có một cái bẫy chuột trong nhà! Có một cái bẫy chuột trong nhà đó bác heo ơi!”

Con heo tỏ ra thông cảm nhưng nói:

“Tôi rất tiếc, ông Chuột ạ, nhưng tôi không thể làm gì khác ngoài việc cầu nguyện. Hãy yên tâm rằng tôi luôn cầu nguyện cho ông.”

Con chuột quay sang con bò và nói:

“Có một cái bẫy chuột trong nhà! Có một cái bẫy chuột trong nhà, bác bò ạ!”

Con bò trả lời:

“Ồ, ông Chuột. Tôi rất tiếc cho ông, nhưng chuyện này chẳng liên quan gì đến tôi cả.”

Và như vậy, con chuột lững thững quay trở lại nhà, đầu cúi gằm và tỏ vẻ chán nản lắm, không biết làm sao một thân một mình có thể chống lại với cái bẫy chuột của người nông dân đây.

Ngay đêm đó, một âm thanh vang lên khắp nhà nghe như tiếng bẫy chuột đã bẫy bắt được con mồi nào rồi.

Vợ của người nông dân vội vã chạy đến xem có cái gì không?

Trong bóng tối, bà không thấy đó là một con rắn độc có cái đuôi đang dính bẫy.

Và ...con rắn đã cắn vào chân của vợ người nông dân.

Người nông dân vội vã đưa bà đến bệnh viện và sau đó bà trở về nhà và lên cơn sốt dữ dội.

Ai cũng biết rằng người ta chữa sốt bằng súp gà tươi, vì vậy người nông dân đã mang rìu ra sân để lấy nguyên liệu chính cho món súp.

Nhưng bệnh của vợ ông vẫn không giảm mà có vẻ như nặng hơn, vì vậy bạn bè và hàng xóm đã đến thăm bà suốt ngày đêm.

Để có đủ đồ ăn cho đám đông ăn, người nông dân đã giết con heo đi.

Vợ của người nông dân đã không khỏe lại; mà còn nặng hơn và một ngày kia bà đã chết.

Và rồi.... mọi người đến dự đám tang của bà, người nông dân đã phải giết con bò để có đủ thịt cho tất cả mọi người.

Con chuột nhìn rõ tất cả mọi chuyện từ khe tường với nỗi buồn vô hạn.

Vì vậy, lần sau khi bạn nghe ai đó đang phải đối mặt với một vấn đề nào đó và nghĩ rằng nó không liên quan đến bạn, hãy nhớ rằng:

"Khi một trong chúng ta bị đe dọa, tất cả chúng ta đều gặp rủi ro. Tất cả chúng ta đều tham gia vào cuộc hành trình này được gọi là cuộc sống!"

 

Quá đã....không diễn tả nổi

Trong giờ ăn trưa ở công ty, tôi đã ăn 3 đĩa đậu bean. Tôi biết là mình không nên ăn nhiều đậu như thế dù cứ nghe nhiều người nói là đàn bà Mễ nhờ ăn đậu nhiều mà tóc họ dài và rậm, không bị rụng tóc.

Khi tôi về tới nhà, thì chồng tôi có vẻ rất thích thú khi nhìn thấy tôi và reo lên sung sướng, "Em yêu, tối nay anh sẽ dành cho em một sự bất ngờ vào bữa ăn tối nhe".

Sau đó, anh ấy dùng sợi vải bịt mắt tôi lại và dẫn tôi đến chỗ ngồi của mình ở bàn ăn.

Tôi ngồi xuống và ngay khi anh ấy sắp tháo sợi vải bịt mắt tôi ra, thì chuông điện thoại reo.

Anh ấy bắt tôi hứa là không được chạm vào sợi vải bịt mắt cho đến khi anh ấy quay lại và trả lời xong điện thoại.

Những hạt đậu tôi đã ăn vào bụng vẫn còn thấy nặng và cái áp lực khó chịu trở nên không thể chịu đựng được nữa, vì vậy khi chồng tôi vừa ra khỏi phòng, tôi đã nắm lấy cơ hội ngay, đưa một bên chân lên và thả ra ngay một phát...

Không chỉ cái âm thanh phát ra quá to mà lại còn có mùi như xe chở phân bón cán phải một con chồn hôi trước bãi rác vậy !

Tôi lấy cái khăn napkin từ trên đùi ra và liên tiếp quạt qua quạt lại để đẩy cái mùi xung quanh mình đi.

Sau đó, chuyển sang chân còn lại, tôi mần thêm ba phát nữa. Cái mùi phát ra quá nặng không thể diễn tả được là mùi gì.

Tôi cố gắng tập trung để nghe ngóng cuộc trò chuyện của chồng ở phòng bên cạnh, tôi tiếp tục thả ra thêm một quả bom nữa, các quả bom trước là bom thường, thì quả bom lần này phải là quả bom nguyên tử, bom tấn...

Người tôi cảm thấy quá đã, như trút được một bầu tâm sự cứ lùng bùng naỹ giờ, đã quá không biết diễn tả như thế nào?

Cuối cùng, nghe những lời bye bye qua điện thoại của chồng tôi báo hiệu anh ấy sẽ quay lại bàn ăn, vì vậy tôi nhanh chóng quạt không khí thêm vài lần nỡa bằng chiếc khăn napkin, đặt nó lên đùi và chắp tay lại trên khăn, cảm thấy rất nhẹ nhõm và hài lòng với bản thân.

Khuôn mặt tôi hẳn phải rất là ngây thơ khi chồng tôi trở về, anh xin lỗi vì đã mất nhiều thì giờ trên điện thoại như vậy.

Anh ấy hỏi tôi có nhìn trộm qua miếng khăn bịt mắt không, và tôi trả lời với với anh ấy là tôi không.

Lúc này, anh ấy tháo miếng vải bịt mắt ra, và mười hai vị khách ngồi ăn tối quanh bàn, đưa tay lên mũi, và đồng thanh nói: "Happy Birthday - Chúc mừng sinh nhật!"

 

 

IKIGAI: Bí quyết sống lâu và

hạnh phúc của người Nhật

Trong quyển sách "IKIGAI Bí Quyết Sống Lâu và Hạnh Phúc của người Nhật", tác giả đã đưa ra 10 điều áp dụng cho IKIGAI

1. Hãy năng động; đừng nghỉ hưu. Những người bỏ đi những việc họ yêu thích và làm tốt sẽ mất đi mục đích sống. Đó là lý do tại sao việc tiếp tục làm những việc có giá trị, tiến bộ, mang lại vẻ đẹp hoặc tiện ích cho người khác, giúp đỡ lam̀ lợi cho thế giới xung quanh bạn lại quan trọng đến vậy, ngay cả khi hoạt động chuyên môn chính thức của bạn đã kết thúc, khi bạn đã về hưu.

2. Hãy chậm lại. Vội vã tỉ lệ nghịch với chất lượng cuộc sống. Như câu nói cũ, "Đi chậm và bạn sẽ đi xa". Khi chúng ta gạt bỏ sự cấp bách, cuộc sống và thời gian sẽ có ý nghĩa mới.

3. Đừng làm đầy dạ dày của bạn. Ít hơn là nhiều hơn khi nói đến việc ăn uống để sống lâu. Theo quy tắc 80 phần trăm, để duy trì sức khỏe lâu hơn, chúng ta nên ăn ít hơn một chút so với nhu cầu của cơn đói thay vì nhồi nhét.

4. Hãy vây quanh mình bằng những người bạn tốt. Bạn bè là liều thuốc tốt nhất, giúp bạn giải tỏa những lo lắng trong một cuộc trò chuyện vui vẻ, chia sẻ những câu chuyện làm bừng sáng ngày của bạn, nhận được lời khuyên, vui vẻ, mơ ước... nói cách khác là sống.

5. Giữ thân hình gọn gàng cho ngày sinh nhật kế tiếp của bạn. Khi dòng nước chuyển động; nó đẹp nhất khi chảy đều và không bị ứ đọng. Cơ thể bạn khi di chuyển trong cuộc sống cần một chút bảo trì hàng ngày để duy trì hoạt động trong thời gian dài. Thêm vào đó, việc tập thể dục sẽ tiết ra các hormone khiến chúng ta cảm thấy thoải mái và hạnh phúc.

 


6. Mỉm cười. Thái độ vui vẻ không chỉ giúp thư giãn mà còn giúp dễ kết bạn với mọi người. Trong cuộc sống cũng có những điều không như chúng ta muốn, nhưng chúng ta hãy nhớ là chúng ta thật may mắn và vinh dự khi chúng ta được sống ở đây ngay bây giờ trong một thế giới tràn ngập những triển vọng tốt đẹp.

7. Kết nối lại với thiên nhiên. Mặc dù hầu hết mọi người hiện nay sống ở các thành phố, nhưng con người được tạo ra để trở thành một phần của thế giới tự nhiên. Chúng ta nên thường xuyên quay trở lại với thiên nhiên để nạp lại năng lượng.

8. Biết ơn. Tổ tiên của bạn, thiên nhiên, nơi cung cấp cho bạn không khí bạn hít thở và thức ăn bạn ăn, bạn bè và gia đình bạn, mọi thứ làm bừng sáng ngày của bạn và khiến bạn cảm thấy may mắn khi được sống. Hãy dành một chút thời gian mỗi ngày để cảm ơn, và bạn sẽ thấy kho tàng hạnh phúc của mình ngày một lớn dần.

9. Sống trong hiện tại. Đừng hối tiếc về quá khứ và sợ hãi tương lai. Hôm nay là tất cả những gì bạn có. Hãy tận dụng tối đa. Hãy làm cho nó đáng để ghi nhớ.

10. Theo đuổi ikigai của bạn. Có một niềm đam mê bên trong bạn, một tài năng độc đáo mang lại ý nghĩa cho những ngày của bạn và thúc đẩy bạn chia sẻ những điều tốt nhất của bản thân cho đến tận cùng. Nếu bạn chưa biết ikigai của mình là gì, nhiệm vụ của bạn là khám phá ra nó đi. Đọc thêm theo link bên dưới.

Đọc thêm về IKIGAI

Bí Mật Của Vùng Xanh - Các Mẹo Vặt Cho Cuộc Sống Tươi Đẹp Hơn

 

DZĂNG NGHỆ DZĂNG GỪNG

Đi Xem Show Nhạc Eagles

Cũng vào những ngày cuối tháng giêng này năm 1982 ở trại tỵ nạn Bataang Phi Luật Tân, tại một quán cà phê ở vùng 6 hay vùng 1, nơi gần chỗ cư ngụ cuả các thuyền nhân chuẩn bị đi định cư ở Na Uy, một đám thuyền nhân ngồi nhâm nhi những ly cà phê và nghe nhạc phát ra từ một cái máy cassette. (Trại tỵ nạn Bataang có chín vùng, từ vùng 1 tới vùng 9, là trại dành cho các thuyền nhân học Anh văn và đời sống mới trước khi đi định cư tại Hoa Kỳ. Vùng 1 là vùng dành cho các thuyền nhân được tàu Na Uy vớt, vì tháng 1 là mùa đông bên Na Uy rất lạnh, nên các thuyền nhân nằm ở trại này chờ qua mùa hè mới đi Na Uy).

Thuở đó các quán caphê hay để tape nhạc Ngô Thụy Miên, đặc biệt quán này có tape nhạc Mỹ và bài được bà con ưa chuộng nhất là bài "Hotel California" cuả Eagles.

Thời gian ở trại Bataang này là thời gian đẹp nhất đời người, ngày đi học Anh văn và văn hóa Mỹ, chiều đi tắm suối, cơm ngày hai bưã, thời gian còn lại đi uống càphê và chờ đợi tới phiên mình đi Mỹ.....Cho nên khi nghe bài Hotel California đến câu ..."Welcome to the hotel California, such a lovely place, such as lovely face.." , anh chàng nào mặt mũi cũng tươi rói, dù không biết California mặt mũi ra sao. Có anh khi chia tay rời trại còn dám hẹn là sẽ hội ngộ tại thế vận hội Los Angeles vào năm 1984 nữa.

Ban nhạc Eagles cũng như hầu hết các ban nhạc nổi tiếng khác cuả Hoa Kỳ, sau thời gian có những bài nhạc hay, đang được khán thính giả ưa chuộng nhất, có số điã nhạc bán nhiều nhất...thì tan rã.

Theo Don Henley, tay trống và ca sỹ chính cuả ban nhạc thì Eagles khởi đầu vào năm 1971 khi là ban nhạc phụ hoạ cho ca sỹ Lynda Ronstadt, nữ ca sỹ nổi tiếng mà có một thời là bạn gái cùa thống đốc Brown của tiểu bang California ̀. Sau đó từ từ tách ra riêng và cho đến năm 1980 là một trong những ban nhạc thành công nhất cuả Hoa Kỳ với số lượng album nhạc bán ra.

Tuy ban nhạc tan rã nhưng vào những năm đầu cuả thập niên 80's, bỗng có nhiều đài radio "Classis Rocks" trên toàn quốc Hoa Kỳ phát đi phát lại các bài nhạc hay cũ cuả các thập niên trước và nhạc cuả Eagles cũng được phát thanh nhiều (cho tới bây giờ hầu như thành phố nào cũng có những đài radio "Classic Rocks" hay "Oldies" chuyên trị nhạc cũ). Rồi phong trào MTV trên TV cũng làm khơi động lại các bài nhạc cuả Eagles.

Cho tới năm 1994 ban nhạc Eagles đoàn tụ và ra được một DVD Hell Freezes Over gồm những sáng tác mới và các bài cũ hay chọn lọc. Sau đó Eagles lại bắt đầu đi lưu diễn trên khắp thế giới.

Hai buổi trình diễn tại San Jose này cũng nằm trong chuyến lưu diễn trên các thành phố lớn ở Hoa Kỳ, có tên là "History of The Eagles Tour 2013", năm 2006 Eagles cũng ghé San Jose và cũng trình diễn tại nhà hát này (SAP Center là sân nhà cuả đội hockey San Jose với 18000 chỗ ngồi)

Như tên gọi cuả chương trình, ban nhạc bắt đầu chơi những bài nhạc đầu tiên khi ban nhạc mới bắt đầu thành lập với sự trở lại cuả tay guitar Barnie Leadon, anh chàng này rời Eagles năm 1975.

Giưã phần trình diễn các bài nhạc là những lời kể ngắn gọn về lịch sử cuả bài nhạc sắp trình diễn cuả các ca sỹ sẽ hát. Phần đông các nhạc phẩm đều là những bài hay và quen thuộc với khán thính giả.


Don Henley và Glenn Frey, hai sáng lập viên Eagles

Hầu hết các bài nhạc đều được sáng tác bởi hai nhạc sỹ coi như rường cột cho ban nhạc là Don Henley và Glenn Frey, (anh Glen Frey mới mất cách nay vài năm) ngoại trừ số ít là do tay đánh bass Timothy Schmit ( I Can't Tell You Why, LOve Will Keep Us Alive) và guitar Joe Walsh (Lifés Been Good...) . Mới được biết anh Joe này là anh em cột chèo với tay trống Ringo Starr cuả ban Beatles.


Joe Walsh

Nhạc cuả Eagles nghe hay vì ngoài ca sỹ chính có lẽ là do ban nhạc hát bè harmonies rất nhiều, và có nhiều tay đánh guitar solo độc đáo, có những bài anh chàng Joe Walsh solo guitar dài tới 4, 5 phút và những cú láy cuả guitar (riffs ) thật độc đáo đặc trưng cho từng bài nhạc. Tất cả hợp lại tạo ra những âm thanh hay nhất cuả bài nhạc.

Ðể ý trong các buổi concert thì khi gần cuối chương trình, ban nhạc vẫy tay ra vẻ trình diễn xong rồi và rút vào hậu trường, trong khi khán giả thì la ó um sùm ngoài này mong muốn ban nhạc trở lại sân khấu vì ban nhạc chưa chơi những bài hay nhất (trường hợp cuả Eagles là các bài " Take It Easy", " Hotel California" , "Desperado"...

Phải tới hơn năm phút sau, ban nhạc mới lục đục đi ra và khi các nhạc sỹ vưà vào vị trí là âm thanh cuả "Take It Easy" nổi lên giưã tiếng vỗ tay vang rền cuả khán thính giả. Sau đó là "Desperado", bài nhạc sầu thảm nhất cuả Eagles. Và khi tiếng đàn mở đầu cuả "Hotel California" vang lên thì mọi người đều như nín thở để lắng nghe, để thưởng thức một trong những bài nhạc hay nhất. Chưa hết, đến cuối bài hai cây guitar hợp tấu solo có đến vài phút, những âm thanh tuyệt vời cuả đàn guitar do hai tay guitar điệu nghệ đã tạo nên một trong những đoạn guitar solo harmony hay nhất từ trước đến nay.

   

YouTube Eagles: Hotel California

Eagles: Standing On The Corner Winslow Arizona

 

Các hình ảnh học sinh QGNT đón Tết


"Đón Xuân" do Như Quỳnh ca


"Xuân Và Tuổi Tr̉ẻ" do Thái Thanh hát.

(Trang Báo Xuân gồm các bài sưu tầm từ nhiều tài liệu cũng như các bài viết của QGNT và thân hữu. Phần truyện vui được dịch từ internet. Các tranh đen trắng được trích từ sách "Hình Ảnh Người Việt Đất Việt Trong Tranh Nguyễn Nhật Tân")