|
Thơ về MẸ
Một bó hoa tươi, một chút lòng
Bốn năm rồi… hết những chờ mong
Nay ngày Hiền Mẫu con chỉ biết
Cảm tạ tình thâm giữa thinh không
Má vẫn bên con, mỗi một ngày
từ trong mạch máu, chẳng hề thay
cho con luôn thấy mình hạnh phúc
Có Má trong đời, thật mắn may…
Xin chúc chung quanh, hết mọi người
cuộc đời đôi lúc héo, lại tươi
bên tình yêu Mẹ không vơi cạn
cho suối ngát xanh, rộn tiếng cười
Happy Mother’s Day
Minh Phượng
MẸ và CÂY MÙA THU
Mẹ như cây mùa thu gầy guộc
Mà nỗi buồn như lá trên cành
Những ước vọng đã dần khô héo
Nỗi buồn vàng nên lá thôi xanh
Chẳng đợi đến những khi trời gió
Lá còn xanh cũng muốn ra đi
Tay mẹ yếu đâu còn sức giữ
Cuộc trăm năm thôi có mong gì
Buổi sớm mai trời nhiều sương muối
Mẹ trùm khăn che lạnh cho cây
Nắng lung linh soi làn tóc bạc
Bóng cây thanh bên bóng mẹ gầy
Tuổi già chỉ tìm vui quanh quẩn
Nên cỏ hoa là bạn thiết thân
Đám con cháu quen đời đô hội
Nửa đêm còn phường phố vui chân
Căn nhà nhỏ trở nên quá rộng
Mẹ đi quanh như lạc trong vườn
Lối cỏ cũ như nhiều gai góc
Bước chân già càng chập choạng hơn
Mẹ ngồi nghỉ dưới tàng cây lớn
Tuổi càng cao nói ít hiểu nhiều
Mẹ và cây chung niềm tâm sự
Như đất trời chung nỗi quạnh hiu
Mẹ lặng lẽ đi bên dòng sống
Như sông xưa chầm chậm bên đời
Người chỉ thấy cỏ hoa tươi thắm
Tìm đâu ra dòng nước thầm trôi
Mẹ bước vào mùa thu vắng vẻ
Lá vàng rơi không chút nguyên do
Khi dòng nhựa không còn tươi trẻ
Cuộc ra đi đâu có hẹn hò
Con về lại bên thềm rêu cũ
Gốc cây xưa thoáng tiếng thở dài
Mùa thu vẫn còn đang ở lại
Đợi con về trong một sớm mai
Phan nhật Tân
Ngày cuối năm nhớ Mẹ!!!
Ngày Mẹ đi con đã "tri thiên mệnh" *
Biết phận người sống chết vốn lẽ thường
Tóc trên Mẹ ơi
Mộ phần lạnh cỏ mùa đông
Con đây bất hiếu mấy lần viếng thăm ?
Mải ca ngợi ánh trăng rằm
Đi tìm mây gió xa xăm cuối trời
Say xưa hoa bướm lả lơi
Quên rồi người mẹ một đời nắng sương
Tháng ngày chịu khó chịu thương
Cho con no ấm đến trường mẹ vui
Con quì khóc gọi mẹ ơi
Có nghe thương cảm những lời ăn năn
Ngày vinh danh mẹ đến gần
Bạn bè nô nức ân cần quà hoa
Mẹ giờ ở cõi trời xa
Còn đâu hiền mẫu để mà vấn an.
Levanthe VDM 1/2014
đầu đã lấm tấm điểm sương
Con không khóc dù lòng như muối xát
Mẹ sắp chín mươi** mảnh mai vóc hạc
Nhưng tinh thần còn mạnh khỏe hơn con
Có lẽ nhớ thương*** cũng đã mỏi mòn ...
Hay lo ngại nặng thêm cho con cháu!?
Mẹ, cả đời như hàng hiên bờ dậu
Che chắn gió mưa nhận cả phần Cha
Không mong nhiều, chỉ muốn sống hiền hòa
Vùi xuân sắc từ ngày Cha quá vãng
Về thăm Cha ... gần năm mươi năm phiêu lãng
Một nấm đất vun chẳng có mộ bia
Mẹ hắt hiu buồn nhớ thưở xưa kia
Rồi từ đó như đèn dầu đã cạn!!!
Con đã lớn khôn, Mẹ đi tìm "Bạn"???!!!
Giữ lời thề, nối lại cuộc lửa hương
Chỉ tội cho con đi nốt đoạn đường
Không còn nữa Mẹ dấu yêu kề cận!!!
TN
* Ngũ thập tri thiên mệnh
** Mẹ tôi mất năm bà 87 tuổi
*** Thầy tôi qua đời lúc Mẹ mới ngoài 30
Lời thơ nào tả đủ tình thương
theo mãi bên con những đoạn đường
xuân hạ thu đông ngày có Má
nay đành nhìn khói quyện trầm hương
Mưa nắng một thân Má tảo tần
bao gian nan, vẫn chẳng chồn chân
tình thương con suối nguồn vô tận
giông tố càng tô thắm nghĩa nhân…
Nay Má đi xa… chắc thảnh thơi
sao tim con chợt buốt bên trời
nhìn ai mang aó lam trong gió
thèm gọi chi đâu tiếng Má ơi…
Xin chúc ai còn Mẹ trong đời
vẹn niềm hiếu thảo tự muôn nơi
và tin dòng máu luôn luân chuyển
Mẹ vẫn trong ta nét rạng ngời
Xin chúc vạn an những Mẹ hiền
thân tâm luôn mãi được an nhiên
nay qua rồi những cơn dâu bể
hạnh phúc bên con rũ muộn phiền
M.Phượng
VDM 2014 |
Dẫu biết rằng vần thơ con vụng dại
Chẳng thể nào nói hết được tình yêu
Như sóng cuộn, như triều dâng biển lớn
Của Mẹ hiền suốt một đời gian lao
Mẹ yêu con như sóng tràn biển lộng
Như mây trời trôi tỏa khắp từng cao
Mẹ yêu con như tiếng nói lao xao
Suốt phiên chợ Mẹ trĩu vai quang gánh
Mẹ yêu con như gió lùa đồng vắng
Như ngát xanh ruộng mạ vươn mình
Như nắng hồng trải rộng mỗi bình minh
Như thơm ngát hương hồ sen buổi tối
Mẹ yêu con nẻo đường không cần lối
Vẫn dẫn con qua bao nỗi nhọc nhằn
Vẫn êm ả dấu chân con thanh thản
Bên chân trần mẹ buốt gót thời gian
Mẹ yêu con chưa một lần tự hỏi
Đến khi nào sẽ được con đáp đền
Mẹ yêu con và chỉ cần con nói
Đến bên con, con cần lắm bình yên
Và dẫu biết tình con thật nhỏ bé
Không thể nào sánh tình Mẹ bao la
Vẫn một lần mong trái tim có thể
Nói trọn lời “con yêu Mẹ, Mẹ ơi!”
N.
MÙA XUÂN BÊN MẸ
Trần Ý Thu
Nhìn bông Vạn Thọ cầu cho mẹ .
Được sống lâu trăm tuổi nắng hè.
Mùa đông ấm áp câu vè,
mùa xuân nở rộ hoa hòe đắm say.
Bao la mẫu tử ân cần dạy.
Đã bốn mùa thao thức bận tay.
Cô đơn quả phụ xưa nay :
" nuôi con những tháng đường ngay lối về ".
Công lao dưỡng dục như trời bể.
Mẹ đã lo nuôi nấng mọi bề.
Trong ngoài quán xuyến không nề,
gia đình ấm áp tựu tề đón xuân.
Người vui vẻ ngắm bông lời thuận :
" Rực rỡ màu vàng rộ hết tuần.
Thương đàn cháu lớn quây quần,
niềm vui thanh thản gian truân chẳng còn. "
Gần bên mẹ tấm lòng dành trọn.
Ở tuổi ba mươi mẹ sắt son.
Ân tình báo hiếu đàn con,
mong là mẹ thọ cho tròn số trăm.
Hàng ngày tưới nước hoa tươi thắm.
Tỉa lá xanh đều cũng bởi chăm.
Mang hy vọng mẹ về thăm,
không còn ánh mắt xa xăm thưở nào.
2/2/2012
Mùa xuân nhớ Mẹ
Năm cũ con tiễn me đi
Đất trời nghiêng ngả lối về quanh hiu
Mẹ đi để lai thật nhiều
Là niềm thương nhớ bao điều mẹ cho
Hôm nay năm cũ sắp qua
Ngày gần giỗ me con nào có quên
Đường xua lối cũ đi mòn
Cầm tay me dắt con đi vao đời
Hoa mai chớm nụ bên vườn
Con đem ngắt lá cho ngay nở hoa
Xuân xưa có mẹ chan hòa
Ươm mầm hoa nở cho nhà hưởng xuân.
Xuân nay con thắp hương trầm
Nhớ ngày giỗ mẹ tròn năm đến rồi.
Thoi gian như thể mây trôi
Mà con cứ tưởng me đang đến gần
Nhìn lên di ảnh mà thương
Bao năm sương gió mẹ ôm vào mình
Bây giờ mẹ đã xa con
Nhưng trong ánh mắt thắm sâu ân tình
Tuổi đời chồng chất bao nhiêu
Vẫn là con mẹ suốt đời mẹ ơi
Xuân nay con ngước lên trời
Mong tìm bóng mẹ của ngày xa xưạ
NVH.Q72
Mừng Tuổi Mẹ
Con về thăm mẹ chiều sang tết
Xóm nhỏ đường quanh ngõ gập ghềnh
Nhà mẹ vẫn nghèo như dạo ấy
Bốn mươi năm đời vẫn chông chênh
Tường phai nắng rọi qua làn mái
Bàn ghế đơn sơ thiếu chỗ ngồi
Góc chiếu mẹ cười răng móm mém
Miếng trầu cay quá, chắc nồng vôi
Mời chào câu chuyện vừa quen mặt
Lời chúc xin dâng đến mẹ già
Thời buổi đảo điên người lãng bạt
Xảy đàn tan nghé xót lòng ta
Chung cảnh mồ côi chung số phận,
Chung trường chung lớp những ngày xưa
Ba mươi năm lẻ đời dâu biển
Lòng con thương mẹ nói sao vừa
Mẹ nghèo nuôi lớn đàn con dại
Đàn con báo đáp chửa vuông tròn
Ngày xuân gởi chút lòng con trẻ
Mửng tuổi mẹ già dạ sắt son
Còn mẹ một ngày còn hạnh phúc
Mùa xuân bên mẹ ấm lòng sao
Chúng con có đứa không còn được
bên gối mẹ già...ôi khát khao!
Mẹ cười mắt ứa đôi dòng lệ
Thương các con tôi sớm dãi dầu
Ngày nay tuy các con khôn lớn
Lòng mẹ còn nguyên một nỗi đau
............ ......... ......... ......... .........
Thưa mẹ con về xin mẹ nghỉ
Dù con còn muốn mãi bên người
Mùa xuân thấp thoáng ngoài hiên vắng
Ấm áp lòng con một nỗi vui
Mẹ sống âm thầm trong xóm cũ
Đời đâu biết đến những hy sinh
Nhưng trong lòng những người con nhỏ
Vẫn sáng nghìn năm một bóng hình.
phan nhật tân
|