bannerdh

logoqTrung Học Phổ Thông QGNT
1963-1975178ktTrung Học Kỹ Thuật QGNT
1965-1975
tonghopTrung Học Tổng Hợp QGNT
1972-1975
danangTrung Học QGNT Đà Nẵng
1967-1975
hueTrung Học QGNT Huế
1967-1975
Trung Học QGNT Cần Thơ
1970-1975 Tiểu Học QGNT Biên Hòa
1970-1975

Tưởng niệm 30 tháng 4

Theo thông lệ hằng năm vào dịp 30 tháng 4; đại diện gia đình Quốc Gia Nghĩa Tử gồm Thầy Phu, Thầy Thọ, anh Trương, Q70, anh Phương, Q74, chị Ý Thu,Q74, Ái Liên, Q75, và Minh Phượng, QTH, đã đến tham dự dâng hoa tưởng niệm tại Tượng Đài Chiến Sĩ ở thành Phố Westminster.

 

thuongtiec

 

Về Nghĩa Trang Xưa

Đài xưa hoang phế lối xanh rêu
Đỉnh thiêng vùi lấp mãi nơi nào?
Tiếng quân rầm rập đêm canh thức
Mơ hồ như sống giữa chiêm bao

Kiếm gãy ngang trời mộng dở dang
Trời giăng mây xám khói binh tàn
Hờn chinh chiến cũ buồn trong mắt
Đồi cao tiếng gió vẫn than van

Xưa kia Nhiếp Chính người băm mặt
"Giữa chợ ai người khóc nhận thây" *
Vun nấm mồ xưa tròn mạch đất
Lòng con gom góp mãi không đầy

Khói vàng bay, hương khói vàng bay
Những hàng mộ chí đã lung lay
Những mồ xiêu dạt hờn oan khuất
Sỏi đá chia lìa hận cỏ cây

Một lần bãi biển hoá nương dâu
Buông gươm bỏ súng hận cơ cầu
Máu hồng loang thấm sâu lòng đất
Cho cây xanh lá những ngày sau
pnt

* Thơ Nguyễn Bính_ Hành Phương Nam
"Hỡi ơi Nhiếp Chính mà băm mặt
Giữa chợ ai người khóc nhận thây"

 

Nghĩa dũng đài

Vươn lên trên bậc thang mới đắp
Nghĩa dũng đài sừng sững trời cao
Trăm cánh sắt chờ đợi năm nào
Ôm uất nghẹn tháng tư lửa máu

Qua thời gian ố màu tang tóc
Vẫn kiên gan chờ đợi cháu con
Trở về thăm dù nước không còn
Thắp nhang trước anh linh tử sĩ

Nắng tháng tư rơi giọt trên đường
Thương tiếc người chiến sĩ "Tiếc thương"
Cùng mộ phần "vô danh" cỏ úa
Nhắc một thời ngang dọc chiến trường
Levanthe NTQĐBH 4/2013

 

MANG CỜ TỔ QUỐC- TRUNG TRINH DẤU GIÀY
Trần Ý Thu

Giày Saut cát bụi đường xa,
màn sương chẳng quản phong ba chẳng nề.
Mưa rơi ướt giọt đầm đề,
đào kênh lạch nước dầm dề vũng sâu.
Vườn măng bụi trúc ngàn lau,
chim kêu réo rắt vườn cau lá trầu.
Anh là lính chiến dãi dầu,
ba mươi tháng ấy âu sầu biệt ly.(*)

Giày Saut cát bụi đường đi,
ra sông biển cả,... đêm ni tối trời.
Quay về đất mẹ nên lời :
" không còn tính mạng xa rời tuổi xanh,
Người yên ổn sống thanh danh,
con viên đạn cuối an lành chiến binh.
Đời quân ngũ biết hy sinh,
mang cờ tổ quốc trung trinh dấu giày."

Sài Gòn giọt lệ vào ngày,
anh đi vĩnh viễn nơi này khóc thương.
Nhớ về những lối đầy sương,
màn đêm phủ hết bên nương ruộng hào.
Người lính chiến kết huynh bào,
hậu phương tiền tuyến cành đào tháng Xuân.
Ba mươi quốc hận bâng khuâng,
bàn thờ tấm ảnh hành quân tưởng người.

(*) Ngày 30 Tháng Tư Năm 1975.

Vòng hoa Gia Đình QGNT tại Tượng Đài Chiến Sĩ ở thành Phố Westminster

tuongdai

 

Cho đến bao giờ ...

Người đã khuất hồn thiêng còn ở lại
Như giọt buồn tí tách mãi tháng tư ...
Hỡi những anh linh trong cõi xa mù
Hun đúc lại với khí hùng sông núi

Đưa dân tộc thoát qua vòng tăm tối
Để trời Nam lại vọng tiếng hoan ca
Cho dân Nam một cuộc sống hiền hòa
Phá xiềng xích bền lòng không nao núng ...

Ai cũng ngỡ hòa bình im tiếng súng
Tay bắt mặt mừng kể lể tâm tư ...
Có ngờ đâu trời tưởng sáng bỗng mù!!!
"Cải tạo", "vượt biên", "đi kinh tế mới"!?

Hạnh phúc này ... có ai mà trông đợi ...
Tự do kia, ai nghĩ đến bao giờ!
Bốn mươi năm, hiện thực ... chẳng phải mơ
Thây lạc trên rừng, xác vùi biển cả!

Giòng Lạc Hồng bỗng dường như xa lạ
Nam, Bắc, Trung, ba giòng máu cha ông!!!
Có phải còn chung giòng giống Tiên - Rồng!?
Hay đã trộn quá nhiều "người nước lạ"!!!?

Đến bao giờ, tháng tư, đầu mùa Hạ
Không còn ai hớn hở ... lễ ... ăn mừng
Cũng không người buồn tủi ... hận ngập lòng
Cả dân Việt ngoài trong cùng tưởng niệm

Cờ rủ, khăn tang ... trang sử buồn "khâm liệm"
Góp bàn tay xây dựng lại cơ đồ

TN
Tháng tư 2015

 

UẤT HẬN THÁNG TƯ

Nay tháng Tư lại về trong uất hận.
Bốn mươi năm còn mãi một niềm đau.
Thương quê hương cứ mãi hoài lận đận,
Bốn mươi năm bị nhuốm đỏ một màu !

Đất và biển đang lần hồi cướp, bán,
Giặc bạo tàn ngang ngược khắp trời Đông..
Người dân tôi ngút ngàn lời ta thán,
Chống giặc ngoài , thân nát dưới cùm gông…

Giặc tham ô đất nhà chia nhau hưởng,
Ép dân lành kiệt quệ đến cạn khô.
Còn xác thân đem bán đi muôn hướng,
Trên ngai vàng chúng nhảy múa ,nhi nhô…!

Lòng nghẹn ngào, cho trái tim sôi sục ,
Ngẩn ngơ buồn, tiếc sức của người xưa.
Cả dân tộc đang trầm luân khổ nhục,
Nỗi xót xa ,ôi biết mấy cho vừa !

Dân Việt tôi đã bao đời cay đắng,
Nạn giặc Tàu xâm lấn , vẫn chưa yên.
Bốn mươi năm tôi chít vòng tang trắng,
Xa quê mình mà lòng mãi gọi tên!

Thu Tâm
4-2015

 

Nỗi buồn tháng Tư

Ta không muốn mà tháng Tư vẫn đến
Mùa chia tay của tuổi học trò
Tháng Tư buồn – Ôi ! đã mấy năm qua
Khi nghĩ đến ta chảy hoài nước mắt
 
Tháng Tư tan hàng lòng ta quặn thắt
Dăm bạn bè rã ngũ đã biệt tăm
Sài Gòn ơi ! Ngày đó hờn căm
Phố im lìm bàng hoàng trong nỗi chết
 
Ôi nhục nhằn tim hằn sâu dấu vết
Của những người cam chịu kiếp lưu vong
Kẻ ở quê nhà đau khổ chung thân
Đêm vẫn từng đêm đợi chờ ánh sáng
 
Tổ quốc ơi ! Tình yêu ta lai láng
Mãi cho người dù xa cách muôn phương
Kỷ niệm còn đây trên mỗi chặng đường
Từ Pleiku – Cheo Reo * – bốn mùa đất đỏ
 
Từ miền Tây – Long Xuyên quê hương ta đó
Dòng An Giang sông nước vẫn miệt mài
Những cánh đồng chan hòa ánh ban mai
Còn đâu nữa khi hồn ta vụn vỡ
 
Tháng Tư ơi ! Mùa hoa phượng đỏ
Ta mãi căm thù ngày đó chia tay
Xin cho ta hy vọng ở ngày mai
quê hương Việt Nam chờ ngày tao ngộ
trần thanh nhàn